Các người hùng và tướng sĩ Hy Lạp vui mừng khôn xiết, chuẩn bị cho trận tiến công tiếp theo.
Lặng lẽ ẩn thân ở xung quanh, sau khi nhìn thấy Poseidon rời đi, Narcissus đứng tại chỗ trầm tư hồi lâu.
So với dĩ vãng, thần lực hiện tại đã mạnh hơn vô số lần, nhưng anh vẫn chưa phải là đối thủ của vài vị Chủ Thần.
Thành Troy có an toàn hay không còn phụ thuộc vào Zeus.
Thái độ của Zeus đóng vai trò mấu chốt, nhưng bây giờ ông ta phân vân nghiêng trái lệch phải, giống như trêu chọc bỡn cợt cả thần và người.
Vì thế, Narcissus bí mật quay về núi Olympus, đưa Aphrodite một chiếc gương trí tuệ rồi bảo nàng dâng cho Zeus.
Sau đó, Narcissus mau lẹ chui xuống Hades, trốn tít trong động không ra ngoài.
Aphrodite theo dõi Poseidon diễn thuyết trong doanh trại người Hy Lạp.
Mọi người oán giận cùng phàn nàn, bao nhiêu bất mãn đối với Zeus đều bộc lộ ra ngoài, vì vậy Poseidon ngang nhiên khiêu chiến uy quyền của Zeus, hắn bác bỏ quyết định của Zeus, Aphrodite bèn tìm Zeus và kể hết thảy mọi chuyện.
Zeus nổi trận lôi đình, quyết định ra tay trừng trị bọn Hy Lạp không biết trời cao đất dày cùng kẻ chủ mưu xúi giục Poseidon.
Ông ta nắm quyền trượng, triệu hồi sức mạnh, liên tục đánh ba luồng chớp từ núi Olympus phóng thẳng xuống dưới.
Tia chớp rơi vào trong nước kích hoạt từng trận sóng dữ, lực lớn phản phệ...!
Con thuyền của người Hy Lạp bị cháy thành một đống than đen, nước biển bị nấu chín tới sôi sùng sục, binh lính tắm rửa không kịp chạy lên bờ, nháy mắt mất đi sinh mệnh, hoá thành cặn khét.
Sóng nhiệt cuồn cuộn đánh úp, âm thanh thảm thiết lan tràn toàn quân.
Các binh lính chạy tán loạn mãi cũng kiệt sức, một vài binh lính nhiễm bệnh trên boong thuyền bị sóng nhiệt vùi lấp xuống biển, chưa hề kinh hô tiếng nào...!
“Hỡi các vị thần, ai cứu chúng ta với!”
Vô số người cầu nguyện.
Poseidon sau khi hưởng dụng tế phẩm vốn đang say giấc thì bị biến cố này đánh thức.
Hắn vừa tức vừa sợ, lập tức hô gọi mưa đá, đồng thời dẫn dòng sông băng đến nhằm hạ nhiệt độ nước biển.
Kết hợp thêm sức gió khiến tia chớp cuối cùng của Zeus chệch sang hướng khác, nó đâm thẳng vào dãy núi hùng vĩ phía xa.
Người Hy Lạp hít sâu một hơi.
Qua buổi đêm bận rộn, Poseidon tinh bì lực tẫn, Hy Lạp tổn thất trầm trọng, thương vong vô số, công cụ tác chiến đều hư hại, ít nhất là trong vòng một tháng không thể khai chiến.
Quần áo cháy rụi, con thuyền nát bươm, đồ ăn bị nước biển sôi ùng ục nấu chín bấy...!
Agamemnon chán nản đập đầu.
Odysseus vội vàng sai người thu gom tế phẩm còn sót lại có thể sử dụng, khẩn cầu sự giúp đỡ từ Athena.
Hắn cho rằng vì bọn họ thay đổi đối tượng phụng dưỡng nên mới khiến cho Zeus bất mãn, mới dẫn đến sự việc đau lòng trên.
Poseidon nắm tam xoa kích xông lên núi Olympus tìm Zeus chất vấn: “Cái đồ vô sỉ dối trá ngạo mạn, ngoài miệng bảo trung lập, thế ngươi vừa làm gì kia?”
Zeus bùng nổ, “Chuyện của ta mắc mớ gì phải báo cáo với ngươi?”
Ông ta ném ra chiếc gương trí tuệ, Poseidon vừa nhìn đã hiểu rõ nguồn căn, hắn lập tức cướp lấy, muốn phá vỡ nó, song mặt gương vẫn hoàn hảo không tổn hao gì, quyền trượng trên tay Zeus tản mát kim sắc quang mang, cùng tam xoa kích của Poseidon giao hòa chiếu sáng lẫn nhau.
Hai kẻ ngươi đánh ta ta đánh ngươi lao lên không trung đại chiến, hai thế lực ngang ngửa nhau đều ở trạng thái phẫn nộ tột độ, chư thần hóng hớt xì xào sôi nổi, nhưng chẳng một ai dám tiến lên khuyên can, Athena đành nói: “Nếu cứ để tình trạng thế này tiếp diễn, Thần Điện của chúng ta sẽ bị hủy mất.
Lúc đó lại phải đau đầu nghĩ cách tu sửa lại toàn bộ kiến trúc.”
“Mong sao hai kẻ này bay tới nơi nào xa xa rồi đánh, đôi cuồng phá hoại.” Hera cực kỳ bất mãn, mắt thấy từng toà Thần Điện lần lượt sứt mẻ, tim bà như rỉ máu, bèn lệnh cho sứ thần Hermes đi truyền lời, bảo họ dời sang vùng biển mà đấu.
“Hải dương rộng lớn vô biên, mặt biển bình tĩnh sinh động hơn so với bầu trời, hai ngài có thể cân nhắc làm một hiệp ở đó.”
Hermes phe phẩy cánh, không dám áp sát mà là rống to, hai vị kia như chưa hề để ý tới, vẫn luôn tỉ thí, đánh tới tối sầm trời đất, chúng thần vừa lo lắng vừa tẻ nhạt bèn kháo nhau đi theo.
Mãi tránh dưới Hades, khi Narcissus biết chuyện này đã là hai ngày sau, tỉ thí chưa chấm dứt, tuy nhiên chiến trường đổi từ không trung tới núi cao rồi xuống đất bằng, nếu lần theo hướng nam thì chẳng bao lâu sẽ đổ bộ vào biển.
Sấm sét triền miên, mưa gió vồ vập, người đứng trên mặt đất đều có thể quan sát trận chiến này.
Narcissus chẳng sợ, anh trốn khỏi Hades và lẻn vào Troy.
Cô nàng “mỹ nhân kế” đã được tuyển, đó là mỹ nhân dịu dàng Briseis.
Zeus cùng Poseidon đánh đến long trời lở đất, chẳng rảnh đi quan tâm đám phàm nhân, Athena khuyên Apollo nên xoá sổ dịch bệnh.
Cơn hồng thuỷ tại Troy cũng từ từ thối lui.
Ba ngày sau, Athena nói: “Chiến tranh kéo dài không hợp lẽ thường, chúng ta cần lựa chọn một phương pháp khác để kết thúc nó.”
Cô đề nghị rằng mỗi bên đưa ra mười dũng sĩ, thi đấu theo hình thức một chọi một, phe nào nhiều người thắng có quyền yêu cầu và phe thua phải đáp ứng, như vậy vấn đề sẽ được giải quyết trong hoà bình.
Phe thua có thể quyết định để Helen ở lại và chia sẻ chiến lợi phẩm.
Quan trọng nhất, thần linh không được tham gia vào hai bên trận doanh, cấm tuyệt đối mọi hành vi gian lận.
Hera, Apollo với Aphrodite đại diện chư thần tán đồng ý kiến, chỉ có chiến thần Ares cực kỳ không phục vì hắn chẳng thể hưởng thụ khoái cảm giết chóc.
Hera nhìn hắn mà châm chọc: “Muốn thoả mãn hả, ngươi có thể tham gia chiến đấu với Zeus và Poseidon, ta nghĩ rằng ngươi nhất định trúng mánh.”
Ares câm nín.
Mười ngày sau tổ chức trận đấu.
Đến hẹn, sứ thần Hermes tiến vào giấc mộng truyền âm cho mọi người, bảo bọn họ chuẩn bị sẵn sàng, bảo dân chúng chuẩn bị tốt tế phẩm, tuyển chọn ứng cử viên và địa điểm tổ chức.
Hai bên tham chiến đều hay tin.
Nếu đã là ý chỉ của thần, mọi người làm sao phản đối chứ? Đắc tội thần, phàm nhân sẽ gánh chịu hậu quả.
Mà lần này là do nữ thần Athena khởi xướng, cô đưa ra quyết định tốt nhất để hai bên hoà hoãn trong êm đẹp.
Phụ nữ và trẻ em Troy bắt đầu hoan hô.
Họ không muốn chứng kiến cảnh chồng con tử trận trên sa