Nhóm dịch: Chiêu Anh Các
Cuối tuần qua đi, mọi người lại trở về sinh hoạt ngày qua ngày ở trường học.
Chẳng mấy chốc sẽ tới thi cuối kỳ, toàn bộ học sinh trong trường học lại lâm vào giai đoạn ôn tập cho kì thi. Khương Đường ngồi ở trước bàn học, giáo viên tiếng Anh đã dạy tới từ mới ở trang thứ ba, sách trước mặt cô vẫn còn dừng lại ở trang đầu tiên.
Ánh mắt nặng nề, không có tiêu cự.
Cô cúi đầu xuống, lấy điện thoại di động ở trong ngăn kéo ra, WeChat giao diện được mở ra vô số lần, cô đã gửi tới vô số lời mời kết bạn, anh đều không đáp lại.
Anh từ chối lời mời kết bạn của cô.
Khương Đường lại đặt điện thoại vào trong, nhìn ra ngoài cửa sổ, không nhìn thấy người mình muốn thấy.
Tâm trạng tệ đến không thể tệ hơn.
Cũng đúng, người có ngông cuồng tự đại như anh, sao có thể dễ dàng dừng bước lại vì một cô gái.
Thế nhưng mà, cô thật sự thật sự không cam lòng.
Hết giờ học, Khương Đường đi bộ đến văn phòng với bài chính tả tiếng Anh trong tay, cô còn cố tình đi đường vòng, đi qua tòa nhà của lớp 11, tự nghĩ nếu lỡ gặp được anh cô còn có thể giải thích.
Nhưng thật đáng tiếc, trên hành lang lớp 11 rất yên tĩnh, không có tình trạng bị người vây chặt tới nước chảy không lọt như bình thường mỗi khi Lâm Uyên ở đây.
Anh không có ở chỗ này.
Khương Đường đi tới văn phòng, nghe thấy chủ nhiệm lớp 11 thở phào một hơi nói: "Cám ơn trời đất, đại ma vương Lâm Uyên vậy mà lại xin nghỉ dài hạn học kỳ cuối này.”
“Cô phê chuẩn rồi?” Có giáo viên tiếp lời.
“Tất nhiên là đồng ý rồi, mẹ của cậu ta còn không có ý kiến gì cơ mà, nói ra ấy, cậu ta không đi học tôi còn thấy trường học cuối cùng cũng có thể an bình một đoạn thời gian." Cái đám nữ sinh kia thật không biết phải làm sao, cứ hết giờ học lại chạy như điên tới tìm thằng nhóc kia, mấy nam sinh cũng toàn bọn thiếu đánh, còn coi chuyện này là chuyện vui mà nhìn.
“Cái đám học sinh bây giờ đúng thật là.” Giáo viên tiếng Anh thở dài, mắt thấy Khương Đường đi tới, lại thay đổi giọng điệu: “Nếu như đứa nào cũng ngoan ngoãn giống như Khương Đường thì tốt biết mấy.”
Khương Đường: "..."
Thực ra cô không ngoan chút nào đâu!!
Không liên lạc được, lại không gặp mặt được, Khương Đường cứ thế trộn lẫn với đám bạn ôn tập thi cử vượt qua tháng mười hai cuối. Cách đêm giao thừa chỉ còn một ngày, ngày lễ duy nhất đã trở thành niềm an ủi duy nhất trong cuộc sống học tập tẻ nhạt. Cả lớp đã bắt đầu sắp xếp làm sao để trôi qua ngày cuối cùng này.
Em gái lực sĩ Tạ Toa đã sớm thông báo cuộc sống về đêm phong phú của mình cho cả lớp biết: “Sắp tới chế sẽ đi cùng đám Lâm Uyên tới tắm suối nước nóng đó, đến lúc đó sẽ chụp hình lại cho mấy đứa nhìn.”
“Ồ, tới chỗ nào vậy?”
Cô ta nói sẽ tới tỉnh W, nhà họ Lâm ở chỗ đó có sở hữu một khu du lịch.
...
Những lời đằng sau, Khương Đường nghe không nổi nữa, cô không thể phủ nhận, mình đã ghen ghét đến muốn điên rồi.
Đêm giao thừa, suối nước nóng, con gái.
Hình ảnh ám muội cỡ nào, chỉ mới tưởng tượng thôi cô cũng cảm thấy trong lòng rất đau. Tiếng chuông vào học vang lên, đám người đang tụ tập tám nhảm với nhau tản ra, Khương Đường đứng dậy, kéo Tạ Toa lại, nhỏ giọng hỏi: “Cậu có số điện thoại di động của Lâm Uyên không?"
Tạ Toa ngây ngẩn cả người, trong nháy mắt hoài nghi mình nghe nhầm. Cho dù nữ sinh toàn trường đều thích Lâm Uyên thì cô ta cũng theo bản năng loại trừ Khương Đường ra khỏi, bởi vì khuôn mặt của cô thật sự quá... Không rành thế sự, có một loại cảm giác là một cô công chúa luôn được người bảo hộ.
“Cậu muốn?” Cô ta không xác định hỏi.
Khương Đường gật đầu.
Tạ Toa nheo lại mắt, nếu như là Khương Đường thì sức cạnh tranh thật sự quá cao, có thể coi là tình địch, làm gì có đứa con trai nào lại không thích loại hình em gái non nớt thanh thuần như thế này chứ? Thế nhưng cô ta suy nghĩ, không có Khương Đường thì bà chị Phạm Vi kia cũng luôn bá chiếm Lâm Uyên, chẳng cho cô ta chút khoảng trống nào chui vào cả… Nếu để hai người này gặp nhau, xảy ra tranh chấp, vậy thì thật ra cũng không tệ.
Tạ Toa viết ra một dãy số, đưa cho Khương