Nhóm dịch: Chiêu Anh Các
Cũng không phải là chưa từng có người nhận ra hai người nhìn giống nhau.
Nhưng phản ứng đầu tiên của hầu hết mọi người chỉ đơn giản là thở dài nói: “Đường Đường, nhìn em giống minh tinh kia ghê!”
Chứ không hề có người nào lại hỏi “Hai người có quan hệ như thế nào.”
Khương Đường trong nháy mắt đã cho rằng mẹ Lâm biết chút gì đó, nhưng thấy bà hỏi nghiêm túc như vậy lại nhẹ nhàng đáp: “Không có quan hệ gì ạ, nếu có thì chắc cũng chỉ là…” Cô không muốn bầu không khí trở nên xấu hổ lúng túng, liền cười cười nói: “Chỉ có quan hệ của fans và minh tinh thôi ạ."
Mẹ Lâm gật đầu, lẩm bẩm nói: "Vậy sao, thế mà ta còn tưởng hai người là… người thân hay gì đó. Bây giờ Khương nữ thần tính ra cũng là ngôi sao tuyến một ấy nhỉ, nếu như bên người cô ấy có một mầm mống tốt như cháu hẳn cũng sẽ đưa vào công ty rồi.”
Khương Đường im lặng.
Trước đó cô đã từng nghe nói Khương Mộng Hi có mở một phòng làm việc ở ngoài, phía sau còn có một công ty giải trí của Mỹ ủng hộ, không nghĩ tới. . . lại là do mẹ Lâm đầu tư.
Cô cũng chỉ có thể làm ra vẻ tò mò, nói ra mấy tin đồn linh tinh trên mạng: “Hoá ra Khương nữ thần ký hợp đồng với một công ty bên Mỹ, cháu còn nghĩ cô ấy ký với công ty Ánh Sao của Hồng Kông cơ chứ.”
“Trước đây là như vậy,” Mẹ Lâm không e dè tám nhảm với cô gái mới gặp: “Lần đầu tiên dì thấy cô ấy là lúc đang ở phía sau sân khấu, cô ấy mặc một chiếc áo khoác đứng trong góc đợi đến lượt, lúc nhà sản xuất đến yêu cầu cô ấy chuẩn bị, sau khi cô ấy cởi chiếc áo kia ra, chậc chậc, cổ mặc một chiếc váy đỏ đính sequin vô cùng quyến rũ, tất cả mọi người đều nhìn cô ấy.”
“Ngay lúc đó dì đã nghĩ, cô gái này đẹp quá đi.” Bà nói: “Dì nhất định phải đoạt cô ấy về mới được.”
Mẹ Lâm hóa thân thành dáng vẻ fans nữ u mê chỉ trong một giây.
Khương Đường: ". . ."
Đó hẳn là khi mẹ còn trẻ.
Bây giờ chẳng mấy khi mẹ mặc mấy bộ váy như thế nữa, đều thích mặc mấy bộ váy dài bằng nhung mềm mại.
Lâm Uyên lạnh nhạt nói: “Mẹ không thể dùng từ nào chính xác hơn một chút sao? Đoạt về? Mẹ là biến thái à?"
“Hì hì, xin lỗi.” Mẹ Lâm che môi cười, trừng Lâm Uyên một cái: “Hẳn là vì đã lâu không nói tiếng Trung.”
Quản gia tiến lên nhắc nhở: "Bà chủ, có thể dùng bữa rồi ạ."
Ba người dời vị trí, Khương Đường vẫn có chút tò mò với chuyện của Khương Mộng Hi, những chuyện kia cô không hề biết, các tin tức bên lề cũng không lọt ra chút nào, cô tiếp tục hỏi: "Cho nên Khương nữ thần mới ký ở đây ạ?”
"Không dễ như vậy được, khi đó cô ấy còn hợp đồng khá lâu