Còn hai ngày nữa lễ tế thần sắp đến, trong cung ngoài cung khắp nơi trong kinh thành giăng đầy đèn hoa, xôn xao nhộn nhịp.
Mọi người trên mặt đều treo lên vui sướng mong đợi, lễ tế thần một trăm năm được tổ chức một lần, quốc sư đại nhân đại diện đứng ở trên tế đàn cùng thiên đạo câu thông, cầu phúc cho con dân Sở Quốc.
Lễ tế thần đối với Sở Quốc là lễ tế đặc biệt, bởi vì khi đó họ có thể nhìn rõ được thần minh của mình...!Quốc sư đại nhân chính là thần minh trong lòng của bọn họ.
Ngày này, thần minh sẽ cho bọn người phàm bọn họ chiêm ngưỡng dung nhan của ngài ấy.
Bạch Cảnh Từ đau đầu nhéo giữa mày, nguyên chủ uy danh thật sự không nhỏ, dân chúng Sở Quốc tới cả viết thoại bản cũng ca ngợi nguyên chủ nhiều như vậy.
Hắn nghe có chút thẹn, cái gì mà cho bọn người phàm bọn họ chiêm ngưỡng dung nhan...!Nghe như thế nào cũng rất lạ có được không!
Tính, mấy hôm nay chuẩn bị lễ tế cho nên hắn cùng phủ quốc sư cũng bận rộn không hề ít.
Mãi mới được ngồi nghỉ một chút, Bạch Cảnh Từ cảm thấy hình như bản thân quên mất gì đó...
[ Cộng sự, mấy ngày nay không thấy đại móng h...!Vai chính..
]
256 vừa lúc xuất hiện cùng hắn nói chuyện, Bạch Cảnh Từ nắm tay đánh vào lòng bàn tay ngộ ra.
Đúng rồi! Hắn quên mất vai chính!
256:....
[ Bạch Cảnh Từ: Mấy ngày nay bận quá cũng không thấy vai chính tìm tôi nên tôi quên mất...!]
Giờ nói mới nhớ, từ đêm hôm đó qua đi Tô Tử Sâm thường xuyên tránh mặt hắn.
Mỗi lần vừa chạm mặt thì vai chính liền quay đầu chạy trối chết, làm Bạch Cảnh Từ tưởng chính mình là thú dữ muốn ăn thịt vai chính không bằng...
Sau đó nữa hắn cũng không thấy Tô Tử Sâm xuất hiện trong phủ, mà mấy ngày nữa có lễ tế thần cho nên trong phủ bận rộn Bạch Cảnh Từ cũng không biết vai chính đi đâu.
[ Bạch Cảnh Từ: Cậu tra thử xem vai chính giờ đang ở đâu? ]
[ Ok! Cộng sự đợi tôi một chút.
]
Hệ thống của cục có một chức năng dò tìm khí vận trên người vai chính, chỉ cần nắm bắt được khí vận thì sẽ tra được rõ ràng vị trí cùng giá trị sinh mệnh của vai chính.
Hai ngày trước Bạch Cảnh Từ phát hiện, tuy Tô Tử Sâm bị Mộ Tinh Vũ cướp đi khí vận trên người nhưng vai chính vẫn không thay đổi, mọi chuyện của vai chính làm cũng rất thuận lợi.
Cho nên Bạch Cảnh Từ liền suy đoán ra được, có lẽ nguyên chủ năng lực không đủ hoặc lúc đó xảy ra biến cố nên lúc chuyển dời khí vận xảy ra trục trặc, trên người Mộ Tinh Vũ khí vận chỉ nhận được một nửa còn một nửa còn lại vẫn ở trên người vai chính.
Khí vận bị mất phân nửa, hào quang vai chính không thể đánh cắp cho nên mới diễn biến thành như vậy.
Còn về phần kịch bản sau khi bị tan vỡ, vai chính chết rồi nên khí vận cùng hào quang mới bị hút về phía Mộ Tinh Vũ khiến Mộ Tinh Vũ trở thành vai chính mới, chống đỡ thế giới không bị sụp đổ.
Nhưng thế giới rốt cuộc vẫn bị rạn nứt trên bờ nguy cơ, vì sao như vậy?
Bạch Cảnh Từ trầm ngâm, nếu có vai chính mới đã chống đỡ được thế giới rồi vì sao còn sẽ bị rạn nứt nguy cơ?
Hay nói cách khác ngoài bug kì lạ xuất hiện ở các thế giới ra thì đằng sau nó còn có một thế lực khác nữa, bug chỉ là ngoài ý muốn còn việc khí vận bị ảnh hưởng mới thật sự là thứ mà thế lực kia muốn.
Muốn hấp thụ khí vận, hấp thụ năng lực thế giới để bổ sung lực lượng cho chính mình?
" Nghe nói quốc sư Sở Quốc được người tín ngưỡng, thành kính xem như thần minh thờ phụng.
Còn nghĩ là một người như thế nào, hoá ra chỉ là một kẻ mang mạng che mặt kì quặc, không có gì đặc biệt.
"
Giọng nói từ tính xen lẫn chút lười biếng ngạo mạn từ phía trên vang lên đánh gãy dòng suy nghĩ của Bạch Cảnh Từ, hắn thu hồi lại nghi vấn hơi ngẩng đầu nhìn lên.
Nam nhân lưng dựa thân cây, một tay chống ở sau đầu một tay cầm cây sáo ngọc tùy ý đùa nghịch xoay tròn.
Đối phương thân mặc hoàng kim y phục, vạt áo thêu kim sắc hoa không rõ là loại hoa gì nhưng trông độc đáo lại mới lạ.
Ngũ quan anh tư tuấn kiệt lại chứa chút âm nhu sắc bén, có thể làm điên đảo nữ nhân.
Tóc đen cột cao cố định bằng trâm bạc, hai bên gương mặt có hai sợi tóc mai tùy tiện rũ xuống, khí chất lười biếng xen kẽ chút ngạo mạn bất cần.
Người này rất lạ mặt, y phục cũng không phải y phục của người Sở Quốc.
Bạch Cảnh Từ hơi nhíu nhẹ mày, trong lòng cùng 256 nói chuyện.
[ Bạch Cảnh Từ: 256! Đâu lại lòi ra thêm một nhân vật nữa? ]
[ Cộng sự, kia là thế tử Tây Thành Quốc - Kỷ Lập Doanh....!]
256 đáp lại, muốn nói gì đó sau đó lại nuốt trở về.
Nó...!Không đo được vị trí của vai chính, giống như bị thứ gì đó chặn lại.
Tính...!Nói sau vậy.
QwQ
Vai ác boss? Không phải tới Yến Tiệc Mùa Xuân hắn mới xuất hiện sao? Sao bây giờ lại xuất hiện ở đây?
Kỷ Lập Doanh thế tử Tây Thành Quốc nổi tiếng tính cách kiêu ngạo lại chuộng sắc đẹp, chỉ cần là mỹ nhân dù nam hay nữ hắn đều muốn đem về nạp vào cung.
Hoàng đế Tây Thành Quốc đối với nhi tử không nên thân của mình rất không hài lòng, nhưng nề hà tuy tính cách của hắn không nên thân nhưng năng lực lại có không nhỏ.
Nếu không với cái tính kia hắn cũng không lên nổi làm thế tử...
Kỷ Lập Doanh bên ngoài mang mác "ăn chơi trác táng" thực chất trong cung của Tây Thành đều có thế lực của hắn trải rộng, mà hoàng đế hiện tại sức khỏe suy yếu cũng có bút tích của hắn.
Mọi người không rõ, nhưng Bạch Cảnh Từ lại rõ ràng.
Kỷ Lập Doanh thật chất ở vẻ ngoài hoa lệ lừa người kia là một kẻ âm hiểm xảo trá, đối mạng người xem như cỏ rác, có lợi thì giữ, vô dụng nên giết...!Thật sự là một kẻ điên từ