Thân Tố Hi run rẩy: “Anh… anh là Stuart Mill ư?”
Người kia vẫn không xuất hiện, chỉ nói: “Dáng người không sai, khôi phục cũng nhanh đấy, cô đã phẫu thuật thay đổi không ít, có lẽ là được y như cô mong muốn rồi nhỉ?”
Người này hình như biết gốc gác của cô ta, Thân Tố Hi tính toán rất nhanh trong đầu, sau đó tiếp tục chỉnh sửa lại váy áo, cười quyến rũ: “Anh có ý gì vậy, tôi nghe mà không hiểu? Nếu anh thực sự là Stuart Mill, tôi tới đây gặp anh để phỏng vấn. Nếu anh không muốn gặp tôi thì tôi sẽ đi ra ngoài. Còn nếu anh bằng lòng gặp tôi, vậy… chúng ta có nên gặp nhau tâm sự một chút được không…”
Khóe môi Thân Tố Hi cong lên, cô ta đã tẩy trang hoàn toàn nhưng mi vẫn cong, môi vẫn hồng, mắt long lanh, ánh mắt đầy dụ hoặc, vậy nên hiện tại cô ta cực kỳ tin tưởng vào bộ dáng của mình, lúc trả lời lại người đàn ông kia, thanh âm của cô ta càng to thêm, càng quyến rũ thêm.
Nếu cô ta muốn quyến rũ người đàn ông nào thì chỉ cần nháy mắt vài cái là đủ làm người ta mềm lòng rồi.
Nếu không, đều là người mới vào, sao cô ta lại có được nhiều tài nguyên như thế ở công ty. Nói gì thì nói, nếu chỉ bằng sự cố gắng không của cô ta thì sao có được như vậy?
Thân Tố Hi nói xong lại nghe thấy một tràng cười nhạo từ đối phương.
“Bộ dáng này của cô làm tôi nhớ tới một con chó cái tôi từng nuôi, lúc nó động dục thì y hệt cô lúc này.”
Lời vũ nhục đó làm cho Thân Tố Hi tức giận, cô ta cắn răng, cười lạnh: “Xem ra hôm nay anh chỉ muốn làm nhục tôi, nhưng không sao, anh nói gì cũng được, chỉ cần anh có thể cho tôi lên trang bìa số tạp chí tiếp theo, tôi hoàn toàn có thể phối hợp với anh, tùy anh thích nói gì thì nói.”
Cô ta không biết đối phương ở đâu trong bóng tối, chỉ có cảm giác như một mình mình tại nơi này.
“Cô quả thật đã đánh mất hoàn toàn những liêm sỉ cơ bản nhất của một người.”
Thân Tố Hi cười lạnh: “Cái này
với tôi chẳng có ý nghĩa gì cả, tôi chỉ muốn vươn lên cao nữa.”
Cô ta muốn vươn lên cao nữa, cô ta muốn nổi tiếng, vì ngôi vị cao nhất của một diễn viên mà cô ta sẽ không buông tha bất kỳ thủ đoạn này, bán thân thì có là gì. Trong giới giải trí nhiều đàn bà như thế, cũng đâu phải ai có thể ngủ cùng người khác mà có thể đánh đổi được thứ mình muốn đâu?
Muốn nổi tiếng thì không nên tiếc bất cứ thủ đoạn nào.
Thân thể, tôn nghiêm, tất cả đều không đáng một xu, chỉ cần có thể vươn lên, chỉ cần có thể đạp người kia xuống, cô ta chẳng quan tâm tới cái gì hết.
Sau khi Thân Tố Hi nói xong, đối phương lại có chút tán thưởng cô ta: “Rất tốt, xem ra lúc trước lựa chọn cô là không sai.”
Thân Tố Hi biến sắc: “Anh… Có ý gì?”
“Khuôn mặt này của cô là tôi cho, dáng người này của cô cũng là tôi cho, còn không muốn nói cảm ơn tôi sao? Dùng câu mà người ở nước cô nói, tôi coi như cũng là… phụ mẫu tái sinh của cô.”
Thân thể Thân Tố Hi run lên, cô ta vuốt vuốt mặt mình: “Tại sao tôi phải tin anh?”
“Cô không tin thì thôi, cô chỉ cần biết, tôi là người duy nhất có thể giúp cô, vậy là đủ rồi.”
Thân Tố Hi siết chặt nắm tay, vì khẩn trương nên trái tim cô ta đập rất nhanh, sao người này lại biết nhiều như thế?
Cô ta hỏi: “Anh muốn giúp tôi thế nào? Chẳng lẽ anh sẽ cho tôi lên trang bìa tạp chí thật sao?”
Nếu cô ta có thể lên trang bìa số tiếp theo của tạp chí T, vậy thì cô ta sẽ lên như diều gặp gió, đến lúc đó các thương hiệu sẽ ùn ùn tìm tới để mời cô ta làm đại diện.
Nhưng đối phương lại nói: “Tất nhiên cô không thể làm người mẫu trang bìa được, mặt cô quá giả, không có chút cá tính nào, sao có thể lên trang bìa được chứ? Tạp chí T có phải báo lá cải 3 xu đâu.”