Lúc bị kéo ra khỏi xe gỗ, thanh niên tóc bạc nhìn như bị thương nặng vô lực đột ngột xoay đao trong tay, cứa vào vùng da thịt thối đen sưng tấy.
[Chúc mừng người chơi "máu cống phẩm" may mắn đã thành công thu thập một mẫu nguồn ô nhiễm quỷ dị bất thường, hương hỏa +1000!]
Âm thanh thông báo điện tử máy móc của hệ thống đột nhiên vang lên.
Đao Hộ Tát trong tay Vệ Ách quơ lấy thịt băm đen nhánh nhớp nháp rơi xuống, hệt như nhựa đường bị đun sôi nào đó.
Mà trong tiếng nhắc nhở của hệ thống, bảng điều khiển vốn đã nguy hiểm của Vệ Ách lại lần nữa chuyển sang màu đỏ nguy hiểm.
Miếng thịt đen thối bị cắt đi một mẩu đột nhiên sôi trào lên, một cuộn xúc tu lớn giống như mủ lăn ra khỏi thịt, lao thẳng về phía Vệ Ách không biết sống chết này, màn hình trong phòng livestream chợt rung chuyển méo mó lần nữa.
Vệ Ách không hề bận tâm đ ến những số liệu nguy hiểm đó, mà là nhanh chóng lấy ra một vật từ trong hệ thống.
Một giây sau, mẫu được cậu lấy ra rơi vào trạng thái tĩnh trên đao Hộ Tát, xúc tu chảy mủ đã vồ tới trước mặt.
Quỷ vật lạnh lùng liếc cậu một cái rồi siết chặt eo cậu.
Không cứng đối cứng với thứ trong rương đá, quỷ vật ôm theo Vệ Ách lùi lại vài bước.
Ngón tay của Chủ Thần nhanh chóng bóp cổ tay Vệ Ách, nhưng cổ tay cậu vừa xoay, mẫu vật quỷ quái ô nhiễm trên đao Hộ Tát đã biến mất.
Lưỡi đao chém vào gan bàn tay của quỷ vật —— đếm ngược "vùng đất phước lành" của Huyết Chân Thập Tam Nguyên Quân kết thúc vào lúc này.
Những chấm sáng xanh vàng tỏa ra từ cơ thể "tân nương" tóc bạc.
Ánh sáng vỡ vụn như đom đóm làm mờ hai bóng người cùng mặc hỷ phục.
Người bên ngoài không thấy tính kế và đánh nhau giữa hai "người", chỉ thấy ánh sáng xanh vàng và hỷ bào, một tóc bạc một tóc đen, hai bóng người tuyệt sắc như đôi uyên ương trong rừng sâu.
Trong bóng tối, đôi mắt Vệ Ách lạnh lẽo dị thường.
Cậu không kinh ngạc trước đòn tấn công của Chủ Thần.
Chủ Thần ra tay "cứu giúp" rồi đột nhiên ra tay đều nằm trong dự liệu của cậu, vì —— Chủ Thần là bị cậu ép ra tay đấy.
Khi đến gần chiếc xe tối tăm, hệ thống hiện lên cảnh báo tránh xa, đồng thời cũng hiện ra một nhiệm vụ kỳ lạ khác:
[Nhiệm vụ đặc biệt của "quan Thẩm Tử"]
[Thu thập mẫu ô nhiễm bất thường và dị thường của "phó bản Điền Nam": 0/1]
[Phần thưởng nhiệm vụ: Không xác định]
[—— đây là nhiệm vụ từ U Minh Phong Đô, nhiệm vụ này không thể tiết lộ hoặc ghi lại, người chơi có thể tự do lựa chọn hoàn thành hay không!]
[Nhắc nhở: Ngài có thể chọn từ bỏ, nhưng ngài không muốn biết hậu quả của việc tiết lộ bí mật đâu!]
Nhiệm vụ đặc biệt này hoàn toàn khác với những nhiệm vụ khác do hệ thống đưa ra trong tình huống bình thường, bảng điều khiển màu xanh đậm xuất hiện ngay trước mặt "quan Thẩm Tử" sơ cấp Vệ Ách.
Không có âm nhắc nhở nhiệm vụ, không có phần thưởng nhiệm vụ cụ thể.
Ngay cả nhiệm vụ cũng yêu cầu người chơi phải giữ bí mật, nhưng Vệ Ách có một trực giác nhạy bén và mạnh mẽ ——
Tất cả các nhiệm vụ liên quan đến "U Minh Phong Đô" phải hoàn thành bằng bất kể giá nào.
Trực giác này xuất hiện mà không có lý do gì, nhưng từ trước tới nay Vệ Ách luôn tin tưởng vào trực giác của mình.
Nếu không có trực giác này thì cậu đã chết trong không gian vô hạn từ lâu rồi.
Ngay khi bảng điều khiển chợt lóe, phòng livestream còn đang căng thẳng, Vệ Ách cũng đã dùng sức mở cái rương đá xám trắng ra.
Rương đá vừa mở ra, khối thịt đen ngòm lập tức vọt ra.
Tuy Vệ Ách tránh nhanh, nhưng số liệu trên bảng điều khiển vẫn dao động dữ dội, hệt như thị trường chứng khoán sụp đổ —— nhiệm vụ đặc biệt của "quan Thẩm Tử" không phải điều người chơi bình thường làm được.
Đoàn ngựa thồ hộ tống khối thịt này, tiêu diệt mọi người cả trại chắc chắn thừa sức.
Ít nhất, trong tình huống hiện tại của Vệ Ách, muốn lấy được hàng mẫu và sống sót trước bao vây của khối thịt thì chẳng thể nào.
Vệ Ách không chút do dự, lảo đảo khuỵu xuống.
Bỏ mặc bản thân bị trượt về phía khối thịt đen dưới tác động tiêu cực khủng khiếp của nguồn ô nhiễm của quỷ quái.
Những đạo cụ, vũ khí và khả năng đặc biệt trước đây của cậu đều bị nổ sạch trong không gian.
Hiện tại, cậu chẳng còn gì ngoài "thân thủ" mà cậu có thể mang theo bên mình mọi lúc mọi nơi sau khi học được.
Dù có một bảng trống trơn thậm chí còn có buff tiêu cực, nếu muốn hoàn thành nhiệm vụ đặc thù của "quan Thẩm Tử", cách duy nhất là tính kế đến Chủ Thần.
Ở không gian vô hạn ba năm, Vệ Ách quá hiểu thái độ của Chủ Thần đối với đồ ăn bị nuôi nhốt trong bãi săn của hắn.
Chưa kể, Chủ Thần còn chưa tìm ra cách phá phong ấn cắn trả giết cậu.
Chỉ cần Chủ Thần ngạo mạn nhìn xuống từ trên cao, có thái độ "tao có thể tùy ý nghiền giết, nhưng những thứ hạ đẳng không thể tùy ý khiêu khích" đối với đồ ăn mình nuôi nhốt, thì sẽ không cho phép những thứ khác —— nhất là thứ hắn khinh miệt —— cướp đồ ăn ra khỏi răng nanh của hắn.
Ngay cả cái chạm nhẹ cũng khó chấp nhận.
Nó giống như...!một miếng bít tết ngon lành lại bị ruồi bu, bạn còn ăn được không?
Tuy biết cậu cố ý, nhưng Chủ Thần vẫn phải ra tay.
Ngón tay Thần Lang mặc hỷ bào đặt lên vai rồi bị quỷ vật kéo ra phía sau, không ai trông thấy vẻ mặt Vệ Ách lạnh lùng lại hả hê.
Bằng cách tính kế kẻ thù để hoàn thành nhiệm vụ, có khuất phục nhục nhã và buồn cười hay không? Song như vậy thì sao, cậu chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ, bắt lấy cơ hội xoay chuyển có khả năng —— chiều cao bắt chiều thấp vào bãi săn, đã từng hỏi ý kiến của sinh vật chiều thấp chưa? Quỷ quái khôi phục, Quỷ Thoại tạo ra phó bản cưỡng ép người chơi ghép đội đã từng hỏi ý kiến của người chơi chưa?
Nếu cậu đã là sâu kiến, vậy phải chuẩn bị tinh thần sử dụng mọi thủ đoạn và mọi thứ sẵn có bằng bất cứ giá nào.
Bắt đầu từ lúc bỗng dưng bị rút vào không gian vô hạn khi còn là sinh viên nghiên cứu năm hai, từ một sinh viên nghiên cứu bình thường từ chiều thấp bị khinh miệt, cuối cùng thành kẻ phản bội chạy trốn trở về trái đất, Vệ Ách đã sớm học được đạo lý này.
Cậu phải sống thì mới có thể nghĩ về những điều cậu muốn.
Dù đó là thù hận hay về nhà.
Bây giờ khi cậu còn sống, khát khao trả thù vẫn đang cháy hừng hực trong lòng —— Vệ Ách hiếm có khi có khát vọng trả thù mạnh mẽ và hung hãn như vậy.
Cậu muốn chúa tể chiều cao ngồi tít trên cao cũng phải nếm trải mùi vị bị kiểm soát.
—— —— ——
"Rầm" một tiếng trầm đục.
Quỷ thần mặc hỷ bào đập Vệ Ách vào một thân cây trong rừng rậm.
Ngay từ khi ra tay, hắn đã biết Vệ Ách nhất định cố ý, nhưng trong hai người, Vệ Ách thực sự dám để cho mình bị nuốt chửng bởi những thứ bẩn thỉu đó, mà Chủ Thần lại không tày nào chịu nổi đồ ăn bị thức khác chạm vào —— dù hắn có cách để Vệ Ách bị cắn nuốt, chịu chút đau khổ sau đó mới vớt cậu ra.
Song một thứ thấp hèn như vậy sao có thể đụng vào món ăn của kẻ trên cao?
Lưng Vệ Ách đập vào thân cây thô cứng, ngón tay lạnh như băng nắm lấy cổ họng cậu.
Quỷ vật xuống tay không chút thương tiếc, Vệ Ách lập tức nôn ra một ngụm máu, cậu ho khan dữ dội, thản nhiên nhìn sang quỷ vật gần trong gang tấc.
Mái tóc dài đen nhánh tôn lên khuôn mặt trắng bệch của "Thần Lang Quan", lộ ra vẻ lạnh lẽo khác thường, cổ áo thấm đẫm màu máu trong bóng tối.
Nghiễm nhiên tức giận đến cực điểm, cả người giống như một đóa hoa sơn trà lộng lẫy tỏa sáng trong mực đậm, mà đó còn là loại hút máu ăn xương.
Còn Vệ Ách dưới lòng bàn tay chính là đối tượng hắn cắn nuốt.
Hắn bị trói buộc cùng một chỗ và bị ép phải ra tay nhiều lần.
Cơn thịnh nộ của hắn đã ngày càng nhiều, gương mặt tái nhợt của Vệ Ách thoáng lộ ra nụ cười