Diệp Thiên nói xong Lý Tiểu Tam cũng gật đầu đồng ý.
“Được rồi, đi theo ta.”
Đoàn người nhanh chóng bước ra xe ngựa.
Ngồi trong xe ngựa đối mặt với khuôn mặt xấu xí Lý Tiểu Tam, càng nhìn càng buồn nôn.
“Vị huynh đài này có thể để ta cưỡi ngựa hoặc ngồi xe một mình được không.”
Lý Tiểu Tam nhếch mép lên cười một nụ cười khinh thường nói:
“Ngồi một mình cũng được, để ta trói ngươi như trói bánh trưng là xong, còn không thì ngậm miệng lại.”
Nghe vậy Diệp Thiên đành thở dài với ánh mắt bất lực.
Xe ngựa đi rất nhanh tới khu nhà giàu của phong sơn thành rồi dừng lại trước cổng nhà họ Lý.
Gia tộc nhà họ Lý là một trong bốn gia tộc lớn nhất thành phong sơn, vài ngàn thành viên với vô số cường giả.
Là một trong những gia tộc ngàn năm truyền thừa, nghe đồn lão tổ đã đến cảnh giới luyện tạng. Đột phá mỗi cảnh giới trong luyện thể sẽ tăng trưởng năm mươi năm tuổi thọ.
Đừng nói là phong sơn thành cho dù là tại vương triều luyện tạng cũng là cao thủ nhất lưu.
Còn trên cảnh giới luyện tạng là linh hải cường giả thì cả vương triều cũng chỉ đếm được trên ngón tay.
Lên cảnh giới linh hải đã như thần tiên có thể điều động thiên địa linh khí, ngự không phi hành.
Tuổi thọ ngàn năm.
Gia viên họ lý rộng hơn trăm mẫu với các kiến trúc rộng lớn tráng lệ. Bị chia ra làm nhiều khu với những công dụng riêng biệt.
Thỉnh thoàng còn nghe những tiếng hô hào của các thiếu niên đang tập võ tại diễn võ đường.
Diệp Thiên được hạ nhân đưa đến một gian tử phủ, nơi đó được trang trí, trạm khắc cực kỳ tỉ mỉ, thậm trí một số đồ vật còn được mạ một lớp hoàng kim.
Ở giữa lễ đường có một người đàn ông đang ngồi, thấy Diệp Thiên đến người này hỏi:
“Ngươi là Diệp Thiên, ta là Lý Thiên Hoàng gia chủ nhà họ lý.”
Lý Thiên Hoàng nhìn bề ngoài tuổi tầm 40 dáng dấp anh tuấn, tuổi trẻ có thể mê đảo vô số thiếu nữ.
Do làm gia chủ lên ánh mắt cực kỳ sắc bén uy nghi, làm người khác không dám nhìn thẳng.
Diệp Thiên nhìn Lý Thiên Hoàng đáp:
“Đúng vậy ta là Diệp Thiên, không biết Lý đại nhân muốn gặp ta vì chuyện gì.”
Lý Thiên Hoàng không đáp mà nhìn chằm chằm Diệp Thiên.
“Không tệ, dáng người không tệ, đáng tiếc là phàm nhân.”
Diệp Thiên đang như hoà thượng sờ mãi không thấy tóc thầm nghĩ dáng người, cảnh giới của ta thì liên quan gì đến nhà ngươi.
Lý Thiên Hoàng đột nhiên phán một câu làm Diệp Thiên sững người.
“Diệp Thiên từ nay ngươi là cô gia nhà họ lý,cưới con gái ta Lý Mộng Linh.”
“Từ từ đã Lý đại nhân, ta biết con gái ngài Lý Mộng Linh là đệ nhất thiên tài của phong sơn thành, tài sắc vẹn toàn,muốn cưới nàng sếp hàng sợ kín cả lý phủ. Tại sao nàng lại muốn cưới ta.”
“Ngươi gặp con gái ta sẽ rõ,nàng chọn ngươi.”
“Người đâu đưa cô gia đi gặp tiểu thư.”
Một tiểu nha hoàn bước nhanh tới Diệp Thiên vẫy tay mời:
“Cô gia đi nối này.”
Diệp Thiên chào Lý Hoàng rồi bước theo nha
hoàn
“Gọi ta Diệp công tử là được rồi, ta không phải cô gia nhà ngươi.”
Nha hoàn cưới khúc khích dáng vẻ không tin Diệp Thiên sẽ từ chối lấy tiểu thư.
“Ta không nghĩ tại phong sơn thành này có người từ chối tiểu thư, hay là công tử có vấn đề về thân thể.”
Tiểu nha hoàn nhìn Diệp Thiên với ánh mắt đồng cảm.
Diệp Thiên vừa bực vừa buồn cười nói với nha hoàn:
“Muốn lấy một ai đó làm vợ hoặc làm chồng đều phải có tình cảm, làm sao có thể lấy một người mà mình còn chưa gặp bao giờ.”
“Tiểu nha đầu ngươi tên gì.”
Nha hoàn cười đáp:
“Cô gia ta tên Lý Tiểu Uyên,là nha hoàn đi theo tiểu thư từ bé.”
Lý Tiểu Uyên tuổi tầm 15-16 xinh đẹp dễ nhìn, nước da trắng thân hình mảnh mai, lớn thêm chút nữa chắc chắn sẽ là mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành.
Vừa đi vừa trò chuyện với Tiểu Uyên Ít phút đã tới một