Tác giả: Mặc Bảo Phi Bảo
Thể loại: Hiện đại, hắc bang, HE
Tình trạng: Sách xuất bản..
???? Chắc hẳn bộ này của Nhị Bảo rất ít người biết đến. Nằm trong hệ liệt "Trọn đời trọn kiếp" gồm: Trọn đời trọn kiếp, Cốt cách mỹ nhân và Đen trắng.
Cuộc tình của ông vua địa ngục Trình Mục Vân và cô gái sinh viên trẻ Ôn Hàn ở nơi đất Phật. Từ một chuyến đi chơi trở thành một mối tình khắc cốt ghi tâm chỉ có một nơi biển máu.
???? TRÌNH MỤC VÂN - nếu Trình Mục Dương là ông vua đất Nga thì Trình Mục Vân chính là vua địa ngục tâm tối của thế giới ngầm. Lần đầu tiên Trình Mục Vân xuất hiện dưới thân phận vị lạt ma dưới chân Phật Tổ. Đó là vị lạt ma trẻ tuổi có tính Phật nhất mà Ôn Hàn từng gặp làm cô nhớ mãi không quên. Từ đó hình thành duyên phận trớ trêu này.
Người từng dính máu tanh chốn địa ngục lại vứt bỏ hết ký ức ngập máu tu tâm dưới đất Phật. Lần thứ 2 gặp nhau, Ôn Hàn cứ ngỡ mình nhìn nhầm. Tại sao vị lạt ma đang ở dưới chân Phật Tổ kia lại xuất hiện một cách càn rỡ trước mặt cô tại nhà trọ này. Anh bị cô hấp dẫn ngay từ đầu. Cô bị anh thu hút từ lần đầu tiên. Chỉ lần thứ 3 gặp nhau, họ đã có sự thân mật nhất của bản năng con ngưòi.
Con người này khiến Ôn Hàn trầm luân không lối thoát.
Anh chính là địa ngục của vô số con người. Địa ngục của cả nước Nga nhưng với cô anh là địa ngục chôn vùi cô vào tình yêu mãnh liệt này.
Một người đàn ông dùng 10 năm để trả thù cho những ngưòi anh em đã mất thì phải toan tính và có sự chịu đựng lớn đến dường nào?
"Em không nên quen biết tôi. Ôn Hàn, trong mắt ngưòi đàn ông trước mặt em không có sự khoan dung cũng không có sự nhân từ. Ở chỗ này ngày hôm nay, em rất nhanh sẽ nhìn thấy được, tôi chính là ác quỷ sống trong địa ngục, hoặc nói cách khác, tôi chính là địa ngục"
Người đàn ông nói với người phụ nữ mình từng quan hệ, từng chăm sóc như thế thể hiện điều gì. Lúc đầu tôi nghĩ tình cảm của Trình Mục Vân không đủ sâu. Nhưng đến câu này, tôi thấy do anh yêu quá nhiều nên không muốn cô gái của mình bị trầm luân vào cái chốn địa ngục mình dựng nên.
Để rồi lúc kết thúc, đành nhìn cô gái khóc thét lên trong vô vọng để ra đi trong im lặng, trao trả lại sự tự do thuần khiết của cô.
???? ÔN HÀN - chỉ vì lần gặp vị lạt ma nọ đã kéo cô vào vòng xoáy của thế giới địa ngục.
"Nếu có một người đàn ông cả cuộc đời bạn sẽ không gặp lại nhưng lại khiến cho bạn trầm luân. Ở nơi này, nơi cao nhất thế giới, đồng thời cũng là đất nước Đức Thích Ca Mâu Ni ra đời, anh ta mời bạn thân mật vui vẻ giống như đôi tình nhân vành tai tóc mai chạm nhau, trong thời hạn là mưòi ngày thì bạn có bằng lòng không?"
Thử hỏi một cô gái thông minh như Ôn Hàn sao có thể để mình dấn thân vào vòng nguy hiểm của một người đàn ông bản thân không hề biết rõ. Nhiều khi phải dùng từ "liều" cho cô gái này. Nhưng đôi khi, cái gọi là tình cảm rất khó giải thích. Biết là khó, biết là nguy hiểm nhưng vẫn liều mình lao vào như con thiêu thân lao vào ánh sáng. Sau 10 ngày thì sẽ thế nào? Cô không nghĩ đến. Chỉ biết chính ngưòi đàn ông đó mang đến cho cô nụ hôn như muốn hút hết linh hồn nhỏ bé này.
Qua bao chuyện, cô dần hiểu được cái thế giới người đàn ông mình tạo nên. Cô chấp nhận nó cũng như chấp nhận con người kia. Chấp tay khẩn cầu trước Phật Tổ, thành tâm mong rằng người đó cũng thích mình, và sẽ không rời khỏi cô lần nào nữa. Cái cảm giác quỳ dưới chân Phật Tổ cầu nguyện cho một tình yêu chưa thành giống như là một điều phi lý. Nhưng với những con người tin Phật, thì hẳn có niềm tin ắt sẽ có hồi báo.
Rồi khi mọi chuyện trở về với cái kết vốn có của nó. Ngưòi đàn ông đó lại lần nữa buông tay cô. Cô nguyện tin rằng lời cầu khẩn trước Đức Thích Ca Mâu Ni của mình thành hiện thực. Giống như nguyện nói rằng: cô đồng ý vì người đàn ông đó mà chết vì đó là Trình Mục Vân.
???? Trải qua những lần suýt chết, khi mà mọi bí mật chôn vùi được mở ra. Anh lại là một người cô đơn không nơi về giữa trời đất bao la. Còn cô, trở về Moscow làm một cô sinh viên bình thường.
Cái chất văn quá tuyệt vời của Mặc Bảo Phi Bảo làm cho tôi không thể hiểu hết tình cảm của Trình Mục Vân dành cho Ôn Hàn ở lần đọc đầu tiên. Phải đến lần thứ 2 thứ 3 tôi mới có cảm nhận riêng của mình. Một ngưòi dính đầy máu tanh như Trình Mục Vân làm sao có tình cảm mãnh liệt như vầy.
Truyện cho tôi thấy cái giá phải trả của sự phản bội, cái giá của việc không trung thành hay chăng nữa là những cái báo ân trong giới hiểm ác này.
Một bộ truyện đồ sộ đưa bạn đi đến Nepal, nơi linh thiêng đất Phật, xuyên qua dòng sông Thamel và Ấn Độ đầy huyền bí. Bao nhiêu lần cận kề cái chết, bao lần ngàn cân treo sợi tóc của các nhân vật trong truyện khắc họa một thế giới ngầm rất khác. Không ồn ào, vội vã, chỉ có nhanh chóng và quyết liệt.
Mặc Bảo Phi Bảo là tác giả cho đến thời điểm này tôi thích nhất. Đối với bộ truyện này cảm giác mang đến rất khác những truyện khác của Nhị Bảo. Lần đầu tiên tôi đọc, có quá nhiều thứ để nhớ lại làm tôi không nhớ gì để lưu lại. Phải đến lần 3 và đây là lần đọc thứ 5 kể từ 6 tháng trước tôi đọc lần đầu tiên mới viết được những dòng review này.
Bình luận truyện