Cảm Giác Bị Chơi - Vkook

Chương 58


trước sau


" con nhớ phải tiếp cận kim taehyung 24/24, bắt buộc cả hai phải kết hôn được với nhau, rõ chưa?"

woo chinhae chính là con cờ của ông ta, đứa con gái đầu lòng này ông nhất định sẽ gã cho gia đình nhà họ kim. Từ lâu ông đã cảm thấy ganh ghét gia đình của kim taehyung, chính ba mẹ của nó đã cướp đi những gì vốn thuộc về ông, ngay khi ông đang trên bờ vực khá sản gia đình đó còn tỏ ra thương hại giúp đỡ ông nhưng chính họ mới là chủ mưu khiến ông phải mất đi tất cả những gì mình đang có.

ông đã nhẫn nhịn và tỏ ra biết ơn với gia đình họ kim để có thể dụ dỗ con trai nó cưới được woo chinhae, chỉ cần chúng nó cưới nhau thì ông sẽ trở lại được vị trí như ban đầu, là một kẻ đứng trên đầu người khác chứ không phải lúc nào cũng nằm dưới sự chỉ dẫn của gia đình họ kim.

phía bên này woo chinhae cười đắc thắng, chẳng phải mưu kế của cô quá hoàn hảo sao?, cho đến bây giờ kim taehyung và jeon jungkook vẫn chưa thể làm lành lại với nhau.

jeon jungkook, xem ra cậu tầm thường hơn tôi nghĩ.

yeong hanna cả ngày nằm ở nhà suy nghĩ làm cách nào để có thể giúp được kim taehyung và jeon jungkook. Cô cảm thấy sau khi nói chuyện với jungkook thì cô có chút cảm tình với cậu, không phải là tình cảm nam nữ gì hết chỉ là cảm thấy jungkook rất đáng yêu, vậy thôi.

cô đã từng nghe yuna nói rất nhiều về chuyện mà ả sai khiến cô làm, trong đó cô nhớ không lầm là ả ta bảo chỉ bám theo kim taehyung vì tiền, phá hủy đoạn tình cảm chớm nở của taehyung để mang ích lợi về cho bản thân.

đúng là loại đàn bà lăng loàn, cô nhất định sẽ vạch trần bộ mặt của ả ta!

yeong hanna liền lấy điện thoại nhắn tin cho yuna để hẹn cô ra nói chuyện, yuna vẫn chưa biết chuyện cô đã nhận sai trước mặt jungkook và đã kể toàn bộ sự thật cho jungkook nghe nên ả ta đã chấp nhận lời mời của cô.

vậy là xong, ngày mai cô sẽ giả vờ như thường ngày lôi kéo ả ta bày mưu tính kế sau đó cô sẽ ghi âm lại và mang nó về cho kim taehyung và jeon jungkook.

những loại đàn bà như này chẳng phải là nên tiêu diệt chúng sớm sao?


×
buổi tối tại biệt thự của jeon jungkook.

cậu đang cảm thấy đau đầu vì cả ngày trời phải suy nghĩ về những mụ đàn bà xung quanh kim taehyung.

cậu cảm thấy nực cười khi bản thân phải tự đứng ra giải quyết những chuyện không đâu vào đâu này, kim taehyung đúng là đồ đào hoa. Sau lần này nữa thôi nếu còn lần sau cậu nhất định sẽ giết chết hắn.

cậu đang vò đầu suy nghĩ thì cửa phòng có ai đó mở ra.

" là tôi đây, jungkookie"

kim taehyung một tay xách túi đồ ăn đầy nhóc tay còn lại thì vuốt tóc cậu, hắn để đồ ăn xuống bàn rồi quay lại định ôm cậu nhưng đã bị cậu đá văng rớt xuống giường.

" em bạo lực quá đi"

jeon jungkook thở dài, không biết bao giờ chuyện này mới kết thúc nữa, cậu thật sự đã rất mệt mỏi rồi.

" chuyện của yuna như nào rồi?"

cậu gập máy tính lại quay sang nhìn hắn, trông hắn bây giờ chẳng khác gì một ông chú 30 tuổi cả.

" tôi đã nói với ba mẹ về chuyện của yuna nhưng dường như họ không quan tâm"

nghe đến đây tim cậu chợt thắt lại, cậu cảm thấy bản thân lại mất kiên nhẫn nữa rồi.

" vậy anh có nghĩ yuna yêu anh thật lòng không?"

kim taehyung bất chợt cười ôn nhu nhìn jungkook, hắn đâu phải là thằng ngốc mà không nhìn nhận được người đời?. Hắn biết rõ gia đình của yuna là người như nào và lý do vì sao yuna cứ hay bám theo hắn, chẳng qua là hắn không muốn ba mẹ hắn phiền lòng về hắn nhưng chung quy lại sẽ chẳng có ai cưới được hắn và hắn cũng chẳng cưới ai ngoài jeon jungkook.

" tôi không cần biết ai yêu tôi, tôi chỉ cần em hiểu rằng hiện tại tôi chỉ yêu em, duy nhất một mình em, jeon jungkook. "

đây là câu nói từ tận đáy lòng của hắn thốt ra, hắn biết những ngày vừa qua jungkook đã rất mệt mỏi. Hắn không muốn chuyện của hắn làm gánh nặng trên vai của jungkook, hắn cảm thấy bản thân luôn tồi tệ dù đã cố gắng tìm cách sửa chữa, đôi lúc hắn cũng muốn làm một người bình thường không giàu có, chỉ là một người có công việc nhẹ nhàng đủ để trang trải cuộc sống, như vậy cũng quá đủ với hắn rồi.

hiện tại hắn phải gồng gánh trên vai một trọng trách rất lớn đó là gầy dựng kim gia, những cuộc họp và những lần phải vùi

mình trong công việc thật áp lực và mệt mỏi. Nhưng khi nhìn thấy jeon jungkook, một cậu bé ở gần cạnh hắn liền trở nên ngoan ngoãn và hiền lành, điều đó làm cho hắn cảm thấy yên bình khi ở cạnh jungkook.

hắn muốn về nhà nhưng phải có jeon jungkook, nơi nào có em ấy nơi đó chính là nhà.

jungkook cũng không muốn chối bỏ bản thân mình nữa, cậu cũng muốn cùng hắn giải quyết những mâu thuẫn với nhau rồi sau đó lại yêu nhau như những ngày trước, ngoài mặt thì luôn cảm thấy chán ghét hắn nhưng trong thâm tâm thì lại mong hắn đừng bỏ cuộc, đừng từ bỏ cậu như cách mà hắn bỏ đi như năm đó.

nỗi lo sợ đan xen nỗi cô đơn nó cứ chất chồng lên nhau, chỉ mong những lúc như vậy kim taehyung sẽ bước vào và xua đuổi nó đi, kéo cậu ra những mớ hỗn độn đó và ghì chặt cậu vào lòng.


chỉ cần như thế thôi cũng đủ để cậu dựa dẫm vào hắn cả đời.

" kim taehyung.."

jungkook hai mắt long lanh nhìn hắn, ngay bây giờ thứ cậu cần chính là cái ôm của hắn.

kim taehyung nhìn cậu như vậy cũng không kìm được mà vồ tới ôm cậu thật chặt vào lòng, hắn xoa nhẹ tấm lưng của cậu cúi xuống hôn lên đỉnh đầu cậu, jeon jungkook cũng đã nhận lấy cái ôm từ hắn.

" xin lỗi em jeon jungkook, đã phải để em chịu thiệt thòi nhiều rồi"

jeon jungkook không nói gì chỉ biết gục mặt vào lòng của hắn.

cậu tự hỏi rằng.

liệu sau những giông bão thì con người ta có tìm được sự bình yên không?

khi tất cả ánh đèn vụt tắt, liệu cậu sẽ tìm được ánh sáng cho riêng mình chứ?

kim taehyung, anh chính là ánh sáng của em..

jeon jungkook vì mệt mà ngủ quên trên người của taehyung, hắn cưng chiều bế cậu đặt xuống giường cẩn thận đắp chăn cho cậu rồi ngồi ngắm cậu ngủ cả đêm.

hắn hạnh phúc lắm vì jungkook của hắn đã bỏ qua cho hắn rồi, đã cho hắn thêm một cơ hội để được chăm sóc cậu một lần nữa.

jungkook, em ấy tựa như một ngôi sao sáng vì khi bầu trời về đêm ngôi sao sáng lấp lánh kia chính là jeon jungkook.

vậy là cả đêm hôm đó, kim taehyung đã ôm chặt jeon jungkook vào lòng và vỗ nhẹ lưng cho cậu ngủ.

×

" cậu và jungkook đã làm lành rồi á?"

kim taehyung hiện đang ở nhà mới của jimin, hắn cũng đã nói với jimin về vụ của hắn và jungkook.

jimin không ngờ người như jungkook lại dễ tha thứ như vậy.

" sao em ấy lại tha thứ cho cậu nhỉ?, đáng lí ra phải vứt cậu mới đúng"

không gần nhau thì có chút nhớ mà gần nhau rồi thì không khịa nhau là không chịu được mà.


" đỡ hơn cậu, chừng tuổi này mà chưa có ai theo đuổi"

jimin đang cầm dao gọt trái cây nghe taehyung nói vậy liền chỉa con dao sang phía hắn.

" nè thấy cái gì trên tay không?, cẩn thận cái mỏ đấy nhé"

jimin cảm thấy bực bội khi taehyung nói anh như vậy, nghĩ sao người như anh đây mà không có ai theo đuổi?

gái xếp hàng đầy nhóc kia kìa.

" cậu nghĩ như nào về anh hoseok hyung?"

taehyung đột nhiên nhắc đến hoseok làm cho anh giật mình, cách đây mấy hôm khi cậu vừa chuyển sang nhà mới thì người đầu tiên ăn tân gia nhà anh chắc là hoseok hyung. Anh vừa mới chuyển đồ tới là hoseok từ đâu ra xuất hiện làm anh cảm thấy như bị theo dõi từ trước vậy đó.

" bình thường "

ngoài sự tốt bụng và thân thiện của hoseok hyung thì anh chẳng biết phải nói gì nữa.

" vậy còn yoongi hyung?"

sao nay taehyung lại nhắc hết người này đến người khác vậy nhỉ?, bình thường thằng đầu heo này có thèm hỏi han tới ai đâu mà.

" yoongi hyung thì ít nói hơn anh hoseok, nói chung thì cũng được."

taehyung thầm nghĩ trong đầu, quả này thì jung hoseok bích cửa rồi.

" vậy cậu nghĩ sao nếu một trong hai người đó thích cậu?"

jimin cảm thấy buồn cười, anh đã bao giờ tiếp xúc gần gũi với hai người đó đâu mà sao thích anh được chứ?

" này đầu heo, bị khùng hả?"

kim taehyung chỉ cười nhếch mép, hắn biết ngay park jimin sẽ không tin mà, nhưng theo trực giác của hắn thì yoongi và hoseok nên là của nhau thì hơn.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện