Cân Cả Thiên Hạ

Trái cây quái dị


trước sau

Mang theo A Trân, Xuân Đức đi ra bên ngoài. Mới sau vài ngày nhưng ma khí ở ngoài này đã nồng nặc hơn rất nhiều, so với mấy ngày trước thì đã gia tăng lên gấp là ít.

Vừa đi ra bên ngoài thì Xuân Đức lại nhìn về cái hố sâu, nơi trước kia là thi cốt của con Địa Ngục Băng Long. 

Lúc này đây từ bên trong hố đen đang liên tục bay ra bay vào đại lượng “ Thái Cổ Phệ Ma Trùng”, cứ mỗi con bay ra ngoài lại mang theo một quả trái cây màu đen nhìn rất kỳ quái.

Xuân Đức nhìn thấy đống trái cây thì này thần sắc trở nên quái dị, hắn cảm nhận được bên trong trái cây này năng lượng tinh thuần đến cực điểm.

Xuân Đức cầm lên trái cây quan sát một hồi thì cũng không biết thứ này là cái gì cả. Lúc này hắn lại một lần nữa câu thông với lão Hắc:

“ Ê lão Hắc, lão nhìn xem cái thứ quả đen xì, phát ra tinh thuần ma năng là trái gì vậy, có tác dụng gì thế?”

Hắn vừa hỏi thì ngay lập tức liền được lão Hắc đáp lại:

“ Cái này sao nhìn quen lắm, hình như gọi là Chân Ma Quả hay Chân Ma Nguyên Quả gì ấy, mấy cái này là hạt giống sinh mệnh của đám ma tộc ấy mà, lúc không còn cách nào bọn nó hay dùng cách này, để giữ một mạng. Nhiều lúc thì dùng để trực tiếp ăn khôi phục thực lực bản thân.”

Xuân Đức nghe xong thì cũng hiểu ra, lúc này đến lượt Xuân Đức cười gian nói:

“ Cũng giống lão trước kia chứ gì, hắc hắc, thảo nào lại hiểu biết thế, hóa ra trước kia cũng từng dùng qua rồi, hắc hắc.”

Lão Hắc cũng không để bụng, hắn cười nói:

“ Mi cứ cười đi, sau này không khéo lại phải dùng tới đấy. Mà phải rồi, mang cái đám Chân Ma Quả này vào bên trong đi, bên trong đống quả trước mặt mi có không ít vẫn còn sống đấy. Mang vào đây chúng ta nuôi dưỡng một ít ma đầu sau đó ăn thịt dần.”

Xuân Đức nghe vậy thì lập tức đồng ý nói:

“ Không thành vấn đề, việc nuôi dưỡng này giao cho lão nhé, nhớ nuôi béo béo một chút, lúc thịt mới có chất lượng.”

Lão Hắc cười khà khà nói:

“ Yên tâm đi, cái này ta rất có kinh nghiệm.”

Tiếp đó Xuân Đức nhanh chóng chuyển hết đống lớn Chân Ma Quả vào bên trong không gian vong linh.

- --o0o--- 

Cách nơi Xuân Đức đang ở lại rất xa, rất xa.

Nơi đây đang có rất đông tu sĩ cùng hằng hà sa số ma vật triển khai kịch liệt chém giết.

Tiếng binh khí cùng móng vuốt va chạm với nhau phát ra âm thanh “ Đinh đinh đang đang” cực kỳ vui tai cứ như tiếng chuông bạc vậy.

Cứ sau một cái hô hấp thì lại có một vài tên tu sĩ bất hạnh bị đàn ma vật xé ra thành nhiều khối, sau đó bị ăn sống. Máu tươi văng tung tóe, nhuộm đỏ mặt đất nhìn đẹp mắt vô cùng.

Tiếng la hét thảm thiết, tiếng kêu rên, tiếng gào rú bi thương, tiếng gầm rống điên cuồng, cùng với hoàn cảnh tối tăm mù mịt xung quanh hình thành nên một bức tranh đẹp mê hồn.

Nhưng đúng vào lúc mọi người đang kịch liệt chém giết thì một việc bất ngờ đột nhiên diễn ra.

Mặt đất phía bên trên mọi người đang đứng đột nhiên tách ra,chỉ thấy một cây thực vật đang chậm chạp di động bò ra khỏi mặt đất, trên cây thực vật kia còn xuất hiện mấy quả màu đen phát ra ánh sáng âm u,khiến nhân tâm cũng cảm thấy phát lạnh, thứ quả này với thứ mà Xuân Đức vừa tìm được đều giống nhau như đúc.

Vào thời khắc nhưng trái cây kia xuất hiện thì đám ma vật cùng với đám tu sĩ bị ma hóa đều trở nên cực độ điên cuồng,nguyên một đám trừng lớn hai mắt,bọn nó như thấy được đồ ăn ngon nhất trên đời vậy,bỏ qua đối thủ của bản thần điên cuồng gào thét, tranh giành nhau vọt tới bên cạnh Chân Ma Quả.

Nhưng vào thời khắc này, dị biến lần thứ 2 phát sinh, bỗng nhiên, ở bên trên Chân Ma Quả kia mở ra một cái khe, từ bên trong một đạo hắc quang bắn ra, hắc quang kia ngưng tụ không tiêu tan, dần dần ngưng tụ thành một đại hán khôi ngô, đại hán kia vừa xuất hiện thì liền há
miệng rộng, hút hết đám ma vật xung quanh vào trong miệng.

Không những mà vật mà kể cả đám tu sĩ ở gần đó cũng không thoát một kiếp.

Đại hán kia không ngừng nhai nuốt, trong miệng hắn phát ra âm thanh.

“ Răng rắc… Răng rắc…”

Không qua bao lâu tất cả những Chân Ma Quả kia đều nở ra, hóa thành một ma đầu, có điều những ma đầu này bộ dạng có giống nhau, có khác nhau nhưng có một điểm chung chính là vừa xuất hiện thì liền hướng bốn phía xung quanh tìm thức ăn.

Đám ma đầu này thực lực rất mạnh, Tinh Vương Tiên Cảnh hoàn toàn không phải đối thủ của bọn hắn. 

Đám tu tiên giả thấy vậy thì quá sợ hãi, lúc này vừa điên cuồng chạy trốn đồng thời hô lớn:

“ Nhanh rút về bản doanh, nhanh rút những mà đầu này không phải chúng ta có thể đối phó.”

“ Mọi người nhanh chạy đi… Chạy nhanh...Á..”

“ Không… Đừng có ăn ta, đừng mà… Á…” 

Nhưng mà ma đầu ở nơi này đông lắm, đa phần đám tu sĩ còn chưa chạy được đi qua xa liền bị ma đầu bắt được sau đó bị xé xác chết thảm. Chỉ có một bộ phận nhỏ là có thể chạy thoát.

Đám ma đầu kia sau khi ăn xong đám ma vật bậc trung cùng đám tu tiên giả thì lại bắt đầu quay qua ăn thịt lẫn nhau, tràng cảnh lúc này vô cùng hỗn loạn.

…..

Thời gian nửa canh giờ đi qua, bên trên chiến trường rồng lớn lúc này chỉ còn lại bốn tên đại ma.

Bốn người này phân biệt hai nam hai nữ, trong mắt của bốn người lúc này cũng không có quang mang tàn bạo khát máu như lúc trước mà vô cùng thanh tĩnh.

Khí tức trên người bọn họ phát ra lúc này cũng đã cường đại hơn lúc trước rất nhiều.

Lúc này một người nữ tử trong số bốn người lên tiếng:

“ Vu, Dực, Huyết, không ngờ lại gặp được phân thân của ba người các ngươi ở nơi này. Sự tình năm đó ba người các ngươi hẳn còn nhớ chứ, hiện tại có phải lúc nên thực hiện lời hứa.”

Hai nam một nữ kia đồng thời gật đầu, nữ tử còn lại lên tiếng:

“ Lệ, việc năm xưa bọn ta hứa với ngươi nhất định sẽ thực hiện, chẳng lẽ đường đường là một trong mấy thánh tổ của Ma Giới bọn ta còn sẽ thất tín với ngươi sao?. Nhưng bây giờ trước hết chúng ta vẫn là nên tìm một nơi khôi phục thực lực, lấy thực lực chúng ta hiện tại đừng nói Tôn cấp cường giả mà ngay cả mấy con kiến hôi Thiên Vương Cảnh cũng không đánh lại được,nếu để đám kia biết chúng ta năm xưa không tuân thủ ước hẹn thì không hay rồi.”

Lệ gật đầu nói:

“ Yên tâm, năm xưa ở nơi đây ta có để lại vô số Chân Ma Nguyên Quả, chúng ta chỉ cần cắn nuốt hết đám Chân Ma Nguyên Quả kia liền có thể khôi phục lại không ít thực lực, đến lúc đó cũng không cần sợ nữa rồi.”

Ba người khác nhìn nhau một cái, sau đó nói:

“ Như vậy thì không gì tốt hơn.”

Tiếp đó bốn người đồng thời bay đi, đi tới nơi cất giấu Chân Ma Quả.

Có điều bọn họ không biết cái đống Chân Ma Quả mà bọn họ mong đợi kia đang bị một tên nào đó lấy đi gần hết rồi. Nếu như mấy vị phân thân thánh tổ này mà biết được có khi tức chết đương tràng cũng nên.

( Cảm ơn cả nhà đã ủng hộ. Chúc cả nhà buổi tối vui vẻ.)

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện