Thanh La nghe lời nói của nam tử thì không khỏi sững sờ.
‘Không có nắm chắc trong tay?’.
Lần đầu tiên nàng nghe nói đến có kẻ mà công tử nàng không thể nắm chắc trong tay.
Không đúng.
Phải là lần đầu tiên nàng nghe nói công tử nàng không nắm chắc được một tên đệ tử trẻ tuổi trong tay.
Chuyện này làm sao có thể xảy ra chứ?
Tại trong mắt nàng, công tử của nàng giống như thần minh vậy, không gì không làm được, không gì không suy tính ra, hết thảy mọi thứ đều bị hắn chưởng khống trong lòng bàn tay.
Lại nói, nàng xưa nay theo sát công tử bên người, hắn có bao nhiêu bản lĩnh, nàng biết rõ hơn ai hết.
Là một trong những cạnh tranh giả xuất chúng nhất cho vị trí Đế Tử, công tử của nàng không phải xuất thân từ giới này.
Đúng, hắn đến từ thượng giới.
Hơn nữa, đó còn là một cái Đại Thế Giới, vị trí trong ba nghìn thế giới đứng thuộc nhóm đầu.
Ngay cả trong Đại Thế Giới sừng sững và bao la bậc ấy, công tử nhà nàng cũng là tuyệt đại thiên kiêu, dẫn đầu nhất một nhóm kia.
Vậy mà ngày hôm nay, tại một cái Hạ Thế Giới nhỏ bé, trong một cái góc cỏn con này, có đến hai kẻ mà công tử nàng không dám nắm chắc?
Chỉ ngần ấy thôi đã đủ cho Thanh La chấn kinh vô cùng.
Nam tử nhìn ra biểu lộ của nàng, không khỏi cười nói: “Thanh La, ta đã nói, tầm mắt nên thả dài ra một chút.
Thế giới bên ngoài rất rộng lớn.
Ngươi không thể bo bo giữ lấy thế giới quan trước đó mà phán xét sự vật, sự việc mới được.” Dừng tạm, nam tử có chút do dự, sau đó lại nói: “Huống hồ, giới này dù chỉ là một cái Hạ Vị Diện, bất quá khí vận chảy ngược, đại thế bị đánh loạn, chuyện gì cũng có thể xảy ra.
Xuất hiện vài vị khó lường đều là chuyện có thể xảy ra.”
Thanh La nghe vậy, có chút sững sờ, sau đó vội cúi người, giọng cung kính: “Thanh La đa tạ công tử chỉ giáo.”
Nam tử nghe thế, xùy cười: “Cái gì mà chỉ giáo với không chỉ giáo.
Ngươi ở tại bên cạnh ta lâu như vậy, những tiểu tiết nhỏ nhặt này sao còn để tâm?”
Nghe đến ‘ở bên cạnh’, Thanh La hơi đỏ mặt, cúi đầu.
Nam tử không để ý đến mà nói tiếp: “Nam nhân gọi Trần Nguyên kia, luận tu vi, luận thiên phú, luận ngộ tính, luận thực lực, hắn không chút nào kém hơn ta.
Ta đã thử sử dụng pháp khí thôi diễn ra quá khứ của hắn.
Kết quả, pháp khí vỡ vụn.
May mắn ta có hộ mệnh pháp khí, nếu không, chỉ e đã trọng thương, nhẹ thì cần tĩnh dưỡng mấy chục năm, mà nặng… đạo cơ vỡ vụn, từ nay tiên đồ đoạn tuyệt.”
Thanh La giật mình hoảng sợ: “Làm sao có thể?”
Đúng thế.
Làm sao có thể? Công tử là thân phận bực nào? Bảo vật, pháp khí,...!trên thân nhiều vô số kể, làm sao chỉ là thôi diễn một cái quá khứ mà kém chút nữa hủy đi tiền đồ? Tại Đại Thế Giới, ngay cả những cái gọi là tuyệt thế thiên kiêu, thậm chí Thánh Tử, Thần Tử, Đạo tử, Đế Tử kia cũng chẳng có được sự bao bọc nhường ấy.
Nam tử thản nhiên gật đầu: “Nhưng đó lại là sự thật.
Phía sau kẻ này, chỉ sợ có tồn tại khủng bố che chở.
Lai lịch của hắn không kém hơn ta.
Cho nên, đối với hắn, nếu không thể lôi kéo thì cố gắng giữ quan hệ hữu hảo, tuyệt đối sẽ có chỗ tốt.
Kẻ này tuyệt không thể là địch.”
Thanh La ngơ ngác gật đầu, cái hiểu cái không, dường như là bởi vì chấn kinh mà không kịp tiêu hóa thông tin.
Đôi môi nhỏ của nàng khẽ lẩm bẩm: “Tồn tại bực này… tại sao lại hạ giới?”
Nam tử phất tay cắt ngang nàng: “Hắn làm sao không thể hạ giới? Ta cũng không phải tại ở đây sao? Lại nói, Minh Nguyệt giới đang biến động theo hướng không ai biết.
Rất nhiều đại năng đang nhìn giới này chằm chằm.
Cấp bậc đại năng tiền bối như thế là không dễ dàng động, thế nhưng bọn hắn không phải không thể phái bọn đồ tử, đồ tôn chạy tới tìm hiểu hư thực.
Chúng ta cũng nên chuẩn bị sẵn sàng, qua không bao lâu, Minh Nguyệt giới sẽ vô cùng sôi động.”
“Vâng.” Thanh La cung kính đáp lại.
Nam tử hài lòng gật đầu.
Sau đó hắn lại hỏi: “Hai tháng trước Tô Châu biến động, tình hình chỗ đó thế nào rồi?”
Thanh La đáp: “Nguồn tìn của chúng ta cho thấy, biến giới phía Tây Tô Châu xuất hiện ba chỗ khe nứt không gian.”
Nam tử gật đầu.
Tin tức này hắn đã sớm biết.
Hắn ra hiệu cho Thanh La tiếp tục.
“Từ ba chỗ khe nứt không gian ấy có số lượng lớn hung thú, quái vật tràn ra.
Bất quá, số lượng chỉ chừng vài nghìn, hơn nữa, thực lực đại đa số là Nhất giai, một nhóm nhỏ đến Nhị giai sơ kỳ, trung kỳ, cho nên quy mô tổn thất chỉ dừng lại tại mấy nghìn dặm quanh vị trí khe nứt không gian bộc phát.
Đáng lưu tâm là, nhứng hung thú này hình dáng kỳ lạ, năng lực cũng không bình thường, chưa ai từng nhìn qua, nghe thấy hay đọc được thông tin về chúng trên thư tịch trước đây.”
“Cho nên, chúng rất có khả năng không thuộc về giới này?” Nam tử trầm tư nói.
Thanh La đáp: “Rất nhiều người đều cho rằng như vậy.
Chuyện này trước nay không thường xuyên xảy ra nhưng ngược lại không phải hiếm hoi.
Các thế lực lớn tại Tô Châu đã phong tỏa ba khe nứt này, đồng thời thử đưa người đi qua thông đạo điều tra.
Bất quá, bởi vì thông đạo không ổn định, trước mắt tối đa chỉ có thể đưa Nhị phẩm tầng ba tu sĩ đi qua thông đạo.
Cho nên, phạm vi điều tra hạn hẹp, kết quả thu được không nhiều.”
Nam tử lại hỏi: “Trước mắt có thông tin gì đáng chú ý sao?”
“Có.” Thanh La đáp: “Chí ít, tại phạm vi điều tra, không phát hiện sinh linh mang linh trí cao.
Tất cả những sinh linh đụng độ đại đa số đều giống như hung thú, hành động theo bản năng.
Mặt khác, giới bên kia thông đạo tài nguyên giàu có vô cùng, bất luận là linh khí, lạnh thạch, dược thảo, khoáng sản,...!đều nhiều vô số kể.
Đáng tiếc, tài nguyên có giá trị đều bị sinh lịnh thực lực mạnh canh giữ.
Nhị giai sơ kỳ tu sĩ không có biện pháp tiếp cận.”
Nam tử gật gù như có điều suy nghĩ.
Thanh La lại nói:
“Nghe nói, các thế lực đang nỗ lực gia cố thông đạo vững chắc.
Nếu như có thể phái cao giai tu sĩ đi qua thông đạo, giới bên kia quả thực không khác gì một bảo tàng khổng lồ.
Mục tiêu của bọn hắn là trong vòng mười năm, có thể ông định thông đạo để Tam phẩm Đại tu sĩ có thể dễ dàng qua lại.”
Nam tử suy tư, không cho ra ý kiến.
Loại chuyện thông đạo, mở hướng thế giới chưa biết này, tại ba nghìn thế giới, đã từng xuất hiện trong lịch sử, ví dụ ghi chép cũng có.
Thế nhưng, thông đạo hướng thế giới khác không phải tốt đẹp như người ta vẫn mơ ước.
Thật lâu trước đây, từng có một cái Trung vị diện mở ra thông đạo hướng thế giới khác.
Chỉ là, ở bên kia thông đạo không phải Tiên giới, không phải Thiên đường, càng không phải bảo tàng, mà là u la địa ngục.
Lần đó, trực tiếp có Hợp Đạo cấp bậc sinh linh giết qua tới, đánh băng liệt cả một cái Trung Thế Giới.
Sinh Linh chết vô số, thậm chí, kéo theo vài cái Trung Thế Giới khác vạ lây, Cửu phẩm tu sĩ chết trận gần trăm vị.
Đến mực Hạ thế giới phụ thuộc… có gần nghìn cái hủy diệt hoang tàn.
Mãi cho đến về sau, có Hợp Đạo đại năng từ Đại Thế Giới buông xuống, vây quét kẻ địch, lại liên hợp phong ấn thông đạo, họa loạn từ đó mới được giải quyết.
Cho nên, đối với thông đạo nối liền thế giới khác, đại đa số Đại Năng trong ba nghìn thế giới đều giữ thái độ hết sức thận trọng.
Đặc biệt là tình huống khe nứt không gian không tự chủ mở ra trước mắt, sự cẩn thận càng cao hơn một tầng.
Bọn hắn sẽ quan sát giới bên kia một thời gian dài trước khi chính thức có động tác.
Thanh La cũng rõ ràng sự thật này.
Nàng có chút do