Cổ tay An Dịch bị anh nắm chặt, cô giãy giụa nhưng không thể thoát khỏi sự khống chế.
“An Dịch, về nhà trước đã.” Chu Hậu Đông túm tay An Dịch, kéo về phía trước.
Đèn đường chiếu rọi xuống ở đầu hẻm tối om, bóng hai người lôi kéo rõ ràng.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen5z. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Chú mau thả tôi ra, tay tôi đau quá.” Tay An Dịch bị bàn tay thô ráp cọ xát, cô và người đàn ông không ngừng lôi kéo, bóng hình hai người giao nhau.
“Cứ về nhà trước đi đã.” Chu Hậu Đông mất khống chế, không biết phải làm sao cho đúng, chỉ không ngừng lặp lại những lời này nhưng An Dịch không nghe theo anh.
“Chú thả ra tôi sẽ về nhà ngay.” Trong bóng tối, mắt An Dịch sáng lên, cô vui mừng vì thành công chọc tức người đàn ông này.
Chu Hậu Đông nghe xong, quả nhiên mắc bẫy, thả tay cô ra, nhưng cô gái đang ở phía sau lại lập tức nhanh chân bỏ chạy, nhưng dáng người anh cao, chân cũng dài, cô chạy không thắng được anh, chưa được vài bước đã bị bắt lại.
“Có phải cháu muốn ăn đòn không hả?” Đàn ông đều có chỗ tồi tệ, Chu Hậu Đông cắn răng, anh ấn An Dịch lên trên tường.
Tóc An Dịch đã tán loạn, trước ngực vì bị người đàn ông lôi kéo mà lộ ra một mảng da thịt trắng nõn, cô không an phận uốn éo, nhưng người đàn ông lại đè chặt cô lại.
Bàn tay Chu Hậu Đông chạm vào da thịt trắng nõn trên đùi cô, nó nóng đến nỗi làm lông tơ trên cánh tay anh đều dựng hết lên. Anh thở hổn hển, không biết là tức giận hay là vì nguyên nhân khác.
“Chú!” An Dịch bị đau, gọi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về truyen5z. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của truyen5z. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Không được làm loạn.” Hơi thở Chu Hậu Đông nặng nề phun trên đầu An Dịch, ý định cảnh cáo cô rất rõ ràng.
“Tôi bị trẹo chân rồi.” An Dịch cảm thấy nếu còn cứ như vậy thì không biết người đàn ông này còn có thể càng nóng nảy hơn hay không, cô cũng không dám đùa tiếp, đành phải tém