Hoành Thiên Giai không gặp Lôi đại ca, điều này khiến Lôi đại ca có chút nghi ngờ, thật sự là nhìn không biết vì sao Hoành Thiên Giai lại làm như vậy.
Dường như anh ta đang cố ý giữ khoảng cách với mình.
Điều này khiến cho Lôi đại ca cảm thấy bất an.
"Gọi Nam Chiến tới gặp tôi."
Không lâu sau, một người trung niên dáng người cao gầy đi đến.
"Anh Lôi, ở thành phố Giang Tư xảy ra vấn đề gì sao?"
Nam Chiến, chính là đệ nhất cao thủ bên cạnh Lôi đại ca.
Mấy năm nay, Lôi đại ca và Bàng đại ca đối đầu, đương nhiên Nam Chiến và Nghiệp Gia cũng đối đầu.
Lúc này, Lôi đại ca đang tự hỏi một chuyện.
Có phải Hoành Thiên Giai đang sợ không?
Còn nữa.
Bên cạnh Giang Hải chỉ có mười người mà có thể đánh bại 30 cao thủ, như vậy đúng là quá khủng rồi.
Giang Hải, chẳng lẽ thật sự không có liên quan gì đến phương bắc sao? Chẳng lẽ cao thủ đều từ nơi nào đó?
Tên Bàng cáo già này, có phải đã sớm biết được điều gì không?
Hồng Nhị Lão đã bị Tần Hiên giết, nhưng cho tới bây giờ ông ta lại không hề có ý định trả thù, đây không phù hợp với tính cách có thù tất báo của Bàng đại ca.
Lúc này Lôi đại ca đang nghĩ, liệu Giang Hải có phải là người của Bàng đại ca không.
Hoặc là, lúc Hồng Nhị Lão gặp nạn, Bàng đại ca đã bí mật thành lập 1 giao ước nào đó với Giang Hải.
Cái này cũng không phải là đoán lung tung, cũng rất có khả năng là vậy.
Ở Thành phố Giang Tư, mọi thứ quá sạch sẽ, dường như không thể nhìn ra đấu vết của mấy cơ sở kinh doanh đèn mờ.
Nhưng lúc này, lại giống như có một màn sương mù, mọi người không thể thấy rõ, đoán không ra.
Nhưng thế lực khác tiến vào thành phố Giang Tư nếu không chết thì cũng sẽ bị thương.
Ngồi trên chiếc ghế trúc, Lôi đại ca trầm mặc.
Hơi cau mày, vẻ mặt thay đổi, tâm trạng không yên.
Gió thổi nhè nhẹ, lá cây lao xao, một chiếc lá khô rụng xuống hồ, bị làn sóng đánh vào trôi nhè nhẹ.
"Không thể tưởng tượng được, tên Giang Hải này lại lợi hại như vậy."
Một lúc lâu sau, Lôi đại ca mới ung dung mở miệng, bất luận là võ nghệ hay là trí thông mình của Giang Hải đều vượt ra khỏi sức tưởng tượng của Lôi đại ca.
"Xem ra, tên họ Giang này thật sự có khả năng sẽ gây ra chuyện động trời."
"Đáng ra lúc ấy tôi nên nghĩ ra anh ta là một người phi phàm mới đứng.”
"Anh Lôi."
Tên quân sư quạt mo chắp tay.
"Theo như tìm hiểu thì mấy tháng trước anh ta chỉ là một tên lái xe, sau đó lại trở thành chồng của Cố Uyển Như, về sau..."
Nam Chiến chen vào nói: “Che giấu thực lực, không hề đáng sợ."
"Cậu muốn nói gì?" Lôi đại ca nhìn về phía Nam Chiến.
"Mấy tháng trước, Tần Hiên chỉ là một tên đần độn không nơi nương tựa."
"Tên Kim Thâu bên cạnh gã thì lại càng không đáng nhắc tới.”
"Những tên này, còn không bằng cả rác rưởi.”
Nam Chiến mỉm cười nghiêm túc nói: "Đương nhiên, bây gìơ cũng chỉ là rác được mang lên bàn mà thôi.”
Chỉ mới mấy tháng mà có thể thay đổi lớn như vậy, đúng là không nhiều người có thể làm được.
Lôi đại ca đương nhiên có thể đoán ra được ý tứ sâu sa trong đó.
"Đã điều tra qua chưa? Xác định cậu ta không có bối cảnh phương bắc chứ?" Lôi đại ca không chắc, hỏi lại.
Tên quân sư quạt mo nhanh nhảu gật đầu.
Rồi lại lập tức nhíu mày: "Nhưng..."
"Bạch gia và Lập gia ở phương bắc, đều đã đến thành phố Giang Tư."
"Cụ thể là để làm gì, thì tôi vẫn chưa tra ra."
Nếu đi điều tra hành tung của những người này, chỉ sợ sẽ rước họa vào thân.
"Bọn họ..." Lôi đại ca nhíu mày.
"Mấy nhà này đều phủ nhận quan hệ với Giang Hải, cũng không quen biết."
Bạch gia, là làm việc theo lệnh của Bạch Lý Hưng, với lại mấy lên loăng quăng cũng không biết đến sự tồn tại của Giang Hải.
Lập Minh đã sớm bị dọa cho mất mật, phát hiện ra vấn đề không đúng, ngay lập tức đã gọi về cho người lớn Lập gia.
Lập Minh cũng nhanh chóng rời khỏi thành phố Giang Tư.
"Vậy..." Lôi đại ca hỏi: “Liệu anh ta có phải người của Giang gia ở phương bắc?"
Ở phương bắc thật sự có một Giang gia nhưng thật sự không thể so sánh được với Bạch gia và Lập gia.
Nam Chiến thản nhiên nói: "Không phải, nếu là Giang gia thì sẽ không nhằm vào chúng ta."
Lôi đại ca yên lặng gật đầu, trước đây anh ta và Giang gia ở phương bắc cũng coi là thân thiết.
"Vậy có thể tên Giang Hải kia là dùng tên giả?"
Quân sư quạt mo nói: "Không phải, hai mươi năm trước, thành phố Giang Tư cũng có một Giang gia, nhưng hơn mười năm trước đã bị hỏa hoạn thiêu rụi.
Chỉ có tên Giang Hải này còn sống."
Nam Chiến nói: "Anh Lôi, tôi nghĩ chúng ta vẫn nên đến thành phố Giang Tư xem xem."
Anh ta đi chuyến này trừ khử Giang Hải.
Một đao này chém xuống thì cả đời có thể nhàn hạ rồi.
Lôi đại ca trầm ngâm, vẫn không lên tiếng.
Quân sư quạt mo nói: "Vậy...!việc này có cần phải thông báo với vị sau lưng của chúng ta không?"
Lôi đại ca từ chối đưa ra ý kiến.
Nam Chiến nói: "Mấy năm nay vẫn có kẻ nhăm nhe vị trí của anh Lôi, nếu chúng ta không thể xử lý tốt việc này, vị kia sao có thể tiếp tục tín nhiệm chúng ta được chứ?”
Đừng nhìn Lôi đại ca hô mưa gọi gió ở thành phố Giang Thanh, ngoài Bàng đại ca ra thì có thể nói anh ta đứng hai thì không ai dám đứng nhất.
Nhưng, anh ta vẫn phải trải qua những tranh đấu như bất kỳ ai.
Hơn nữa, không có vị kia chống đỡ ở sau lưng, thì Lôi đại ca cũng chẳng có được như ngày hôm nay.
Có thể nói, địa bàn của Lôi đại ca, cũng là giang sơn của vị kia.
Nhưng bây giờ, vị kia đang gặp phiền phức.
Trâu bò đánh nhau, không phải ai cũng có thể nhúng tay vào được.
Lôi đại ca chẳng qua cũng chỉ là người phát ngôn ở thành phố Giang Thanh của vị đó mà thôi.
Nói khó nghe thì cũng chỉ là con chó thôi.
Nếu không nghe lời, thì lúc nào cũng có thể bị thay thế.
Nam Chiến bỗng nhiên ngẩng đầu: "Anh Lôi, tên Giang Hải này liệu có phải do vị kia phái tới để thay thế chúng ta không?”
Giang Hải tự nhiên xuất hiện, cứ như mọc từ hòn đá ra, nên điều này cũng rất có khả năng.
Lôi đại ca tuổi đã cao, vị kia nếu muốn nuôi một con chó khác cũng rất bình thường.
Giống như năm đó, Lôi đại ca cũng là đạp 1 kẻ khác xuống mới ngồi được vào vị trí này, nên cũng không có gì khó hiểu khi tình huống đó đang lặp lại.
Nam Chiến xoay người, sát ý hiện lên: "Tôi sẽ giết tên đó."
Lôi đại ca vội la lên: "Đừng nóng vội, chuyện này cần phải bàn bạc kỹ hơn."
Nếu thật sự là vị kia muốn Giang Hải thay thế Lôi đại ca, thì chắc chắn sẽ không phái 1 tên phế vật đến.
Nếu Nam Chiến đi rất có thể sẽ mất mạng.
Không có Nam Chiến, Lôi đại ca thật sự sẽ chết.
Lôi đại ca nhìn về phía quân sư quạt mo: "Tiểu Phương, cậu nói xem, phải làm sao bây giờ?”
Quân sư quạt mo nghĩ một lúc lâu mới nói: "Tên Giang Hải này, những việc anh ta làm thật sự khiến người khác không thể hiểu được.”
"Thứ nhất, mấy cơ sở đèn mờ kiếm tiền tốt như vậy, mà anh ta lại dẹp hết.”
"Thứ hai, mỗi năm tập đoàn Uyển Như đều bỏ ra một khoản tiền lớn để làm từ thiện.
Mới đầu tôi còn nghĩ họ làm vậy là muốn mua chuộc lòng người, nhưng