Có người lớn tiếng hỏi: "Anh Giang, anh muốn sắp xếp cho chúng tôi đi đâu vậy?"
"Nơi nào có công ty chi nhánh của tập đoàn Uyển Như thì các cậu sẽ đến nơi đó.
Có các cậu bảo vệ, tập đoàn Uyển Như mới có thể an toàn."
Anh vừa nói xong, ánh mắt của nhóm người Kim Thâu lập tức sáng ngời, có vẻ rất kích động.
Giang Hải nói tiếp: "Ra khỏi thành phố Giang Tư, tương lai thậm chí sẽ ra khỏi tỉnh Hải Đông."
"Nhưng...!với chút thực lực như hiện tại của các cậu, sợ là không mấy ai có thể còn sống trở về."
Nhóm người Kim Thâu lại lập tức cảm nhận được một cơn ớn lạnh chạy từ dưới chân lên tới óc, bọn họ đang căng thẳng.
Tất cả mọi người đều biết Giang Hải nói rất đúng, đất nước rộng lớn, cao thủ càng khó lường.
Nếu chỉ ở một góc này của thành phố Giang Tư thì không nói, nhưng nếu đi ra ngoài tất nhiên bọn họ phải có thực lực tương xứng.
Trong những người đứng tại đây, không ít người có chút lâng lâng.
Trong khoảng thời gian này, bất luận là đối đầu với ai bọn họ cũng chưa hề thua, hơn nữa còn thắng vô cùng thuyết phục.
Bọn họ đã muốn quen với việc hành hạ ngược lại các đối thủ.
Loại kích thích này làm cho tất cả mọi người trong nhóm của Kim Thâu đều cảm thấy bọn họ rất mạnh, mạnh mẽ như trụ sắt của thành phố Giang Tư.
Đáng tiếc đây chỉ là một giấc mộng vì mọi người không muốn đối mặt sự thật mà thôi.
Lời nói của Giang Hải đã đánh thức bọn họ khỏi cơn mộng mị.
Giang Hải cao giọng nói: "Tập đoàn Uyển Như, hôm nay vươn ra khỏi thành phố Giang Tư, ngày mai sẽ vươn ra khỏi tỉnh Hải Đông."
"Không bao lâu nữa mỗi một nơi ở đất nước này đều sẽ có công ty chi nhánh của tập đoàn Uyển Như."
"Đến lúc đó, các cậu sẽ được sắp xếp đến khắp mọi nơi."
"Tập đoàn Uyển Như phải đối mặt với đối thủ cạnh tranh càng mạnh hơn, mà các cậu cũng phải đối mặt với kẻ thù càng hung tàn hơn."
"Có lẽ, có một ngày, tập đoàn Uyển Như sẽ trải rộng khắp thế giới, các cậu, cũng sẽ đi theo bước chân của tập đoàn Uyển Như, bước đến những mảnh đất mới kia."
Lời nói của Giang Hải vô cùng khí phách, làm cho người ta nghe xong nhiệt huyết sôi trào.
Giống như, giờ khắc này, tất cả mọi người đều sắp đứng trên đỉnh cao của thế giới.
Nhưng, Giang Hải biết, bất luận có khích lệ như thế nào, tiêm cho bọn họ bao nhiêu máu gà cũng không bằng nói cho bọn họ biết năng lực thật sự của mình.
Lừa dối chỉ là nhất thời, cũng không thể lừa dối cả đời.
Giang Hải đi vào nhóm người: "Kim Thâu, lời hứa lúc trước tôi đã hứa với cậu, đã hoàn thành chưa?"
Lúc ấy vì thu phục mấy tên lưu manh, Giang Hải đã hứa rất nhiều chuyện, chủ yếu là để cho bọn họ kiếm được tiền.
Hiện giờ, với tư cách là người cố gắng nhiều nhất, Kim Thâu đã kiếm được tiền, còn kiếm được rất nhiều tiền, đây cũng là động lực khiến co anh ta một lòng đi theo Giang Hải.
Người bước ra từ thế giới ngầm càng hiểu được lòng người.
Lòng người căn bản là tham lam.
"Anh Giang, kiếm được rồi.
Tôi chưa từng nghĩ tới tôi có thể có nhiều tiền giống như bây giờ." Nói đến thu nhập, Kim Thâu lại kích động.
Kim Thâu từ một tên côn đồ với hai bàn tay trắng, cho tới bây giờ, đã sắp mua được một căn nhà.
Phải biết rằng anh ta chỉ tốn một khoảng thời gian ngắn ngủi đã làm được như vậy.
Giang Hải chính là như vậy, làm được càng nhiều thì sẽ được thưởng càng đậm, anh không hề keo kiệt.
Giang Hải cười nói: "Tôi thấy không bao lâu nữa cậu sẽ mua được biệt thự rồi."
"Thật hay giả vậy?" Kim Thâu gãi đầu, hai mắt anh ta tỏa sáng nhưng có chút ngượng ngùng.
Giang Hải lại nói: "Có lẽ, cậu cũng không cần thiết phải mua biệt thự, bởi vì mới vừa vào ở chẳng bao lâu cậu đã mua dinh thự.
Còn có thể có một đống phụ nữ có chồng tranh nhau làm ấm giường cho cậu."
Mọi người bắt đầu cười vang, họ nghĩ Giang Hải đang nói đùa.
Nhưng, Giang Hải lại bày ra vẻ mặt nghiêm túc, còn vô cùng chân thật nói: "Hôm nay, tôi hứa với các cậu, đi càng xa thì kiếm được càng nhiều."
"Nhưng..."
Giang Hải đột nhiên ngừng lời, chậm rãi bước đi thong thả trong đám người, giọng nói của anh trầm thấp, mà áp lực.
"Nhưng..."
"Các cậu, phải có mạng để mà tiêu tiền!"
Không khí dần bắt đầu áp lực, không ai có thể bình tĩnh được khi đối mặt với tử vong.
Nhìn thấy vẻ mặt ảm đạm của những người này, Giang Hải biết bọn họ sẽ để những câu nói này ở trong lòng.
Muốn sống, phải có đủ thực lực.
"Kim Thâu!" Giang Hải đột nhiên hô lên.
"Có!" Kim Thâu đi về phía trước từng bước, ưỡn ngực thẳng lưng.
Giang Hải lạnh lùng nói: "Không phải cậu vẫn luôn muốn trở thành võ giả sao?"
"Muốn!".
Truyện chính ở — .O RG —
"Cậu muốn càng ngày càng mạnh không?"
"Muốn!"
"Vậy..."
"Cậu có muốn..."
"Trở thành một tồn tại khủng bố hơn cả vỏ giả không?"
"Có muốn không?"
Ánh mắt của Giang Hải sáng như sao, vô cùng sắc bén.
Đích thật, trên võ giả còn có cổ võ giả.
Cổ võ giả, truyền thừa tâm pháp không trọn vẹn, không được đầy đủ.
Nhưng mặc dù như vậy, đối với võ giả, vẫn đang là tồn tại như ánh trăng trên bầu trời.
Muốn...!mà không thể có được.
Giang Hải là Đế vương truyền thừa của phương Đông, trong tay có một phần cổ võ tâm pháp tương đối đầy đủ.
Có lẽ ở thời kỳ cổ võ giả có mặt ở khắp nơi trên đất nước này thì phần tâm pháp này chỉ có thể xem như rác rưởi.
Nhưng dưới tình huống hiện tại, nó là vật báu vô giá.
Nếu có người biết trong tay Giang Hải có một phần cổ võ tâm pháp tương đối đầy đủ, sợ là sẽ gây ra đại loạn.
"Còn mạnh hơn cả vỏ giả?" Kim Thâu có chút dại ra, chuyện này đã vượt ra khỏi tưởng tượng của anh ta.
Tất nhiên Giang Hải sẽ không nói anh là cổ võ giả.
Giang Hải sẽ không nói mình là Đế vương, có đòn sát thủ là bản cổ võ tâm pháp khống chế tuyệt đối việc tu luyện này.
Nếu không, đệ tử cứng cáp rồi, khả năng phản sư phụ cũng rất cao.
"Đúng vậy." Giang Hải trầm giọng nói: "Hai sát thần ở thành phố Giang Thanh.
Cậu thấy Nam Chiến có mạnh không?"
"Nghiệp Gia có mạnh không?"
Kim Thâu ngượng ngùng gãi gãi mái tóc xanh lè của mình: "Mạnh, anh Giang, nếu không phải ở bên cạnh anh, tôi cũng sắp tè ra quần."
"Những cái khác không nói, ánh mắt kia khiến cho tôi không dám phản kháng."
Giang Hải cười: "Chỉ cần cậu cố gắng, nhanh thì hai ba năm, lâu thì năm sáu năm, cậu sẽ có thể mạnh giống như bọn họ."
"Thật sao?" Kim Thâu có chút không tin.
Giang Hải lại đứng ở phía trước, nhìn tất cả mọi người: "Tôi cần một trăm người, nếu các cậu không cố gắng, tôi sẽ khai trừ nhóm của các cậu đổi lại những người cố gắng hơn.
Nếu ai làm ra chuyện bất lợi cho tập đoàn Uyển Như, tôi sẽ tự mình thanh lý môn hộ."
"Hiểu ý của tôi chứ?"
Kim Thâu là người thứ nhất hô lên: "Thề sống chết trung thành với tập đoàn Uyển Như."
"Thề sống chết trung thành với tập đoàn Uyển Như..."
"Thề sống chết..."
Giang Hải nâng tay lên, mọi người kích động đến đỏ mặt.
"Tôi sẽ cho người đổi thiết bị huấn luyện của nơi này, kế tiếp còn có thể thông qua khảo nghiệm hay không, thì phải xem bản lĩnh của các cậu."
"Tôi...!không cần người vô dụng."
Nói xong, Giang Hải ném