Thời gian suy nghĩ mà Trương Thác cho Chu Tự còn lại ba mươi giây, thời gian mà Chu Tự cho Trương Thác cân nhắc, cũng chỉcòn lại có ba mươi giây.
“Hai mươi giây, ranh con, tôi muốn xem xem cậu có thể giả vờ với tôi đến bao giờ?” Chu Tự châm cho mình một điếu thuốc lá, điệu nghệ rít một hơi, lại nâng cổ tay trái lên, liếc nhìn đồng hồ Omega
trên tay: “Còn có mười giây nữa thôi”
Trương Thác thảnh thơi đi đến ngồi xuống ghế sô pha đón khách trong phòng làm việc, lắng lặng nhìn Chu Tự đang đếm ngược.
“Năm giây.” Chu Tự nở nụ cười lạnh lẽo.
Trương Thác vắt chéo hai chân, hai tay đặt sau gáy, uể oải ngả người ngồi dựa vào ghế sô pha.
Chu Tự nhìn đồng hồ: ‘Đã hết giờ rồi, ranh con, là cậu tự lựa chọn đường chết cho mình, đừng trách tôi không cho cậu cơ hội!”
Chu Tự đang định căm điện thoại trên bàn hắn lên, gọi bảo vệ đến dạy cho thẳng ranh không biết trời cao đất rộng này một bài học, điện thoại di động của hắn đã đổ chuông trước rồi.
Chu Tự vừa
nhìn thấy số gọi đến, sắc mặt đã thay đổi.
Người gọi điện đến chính là Tổng giám đốc Triệu, đối tác làm ăn lớn nhất của Tập đoàn Chu Thị, có thể nói nếu Chu Thị thiếu đi đường dây Tổng giám đốc Triệu này, lợi nhuận sẽ co lại hai phần bai
Chu Tự cân nhắc một lúc, quyết định cứ nhận cuộc gọi của Tổng giám đốc Triệu trước đã, dù sao xử lý một thẳng ranh con cả gan làm loạn, coi trời bằng vung này, còn lâu mới quan trọng bằng chuyện của Tổng giám đốc Triệu được.
Chu Tự vừa mới nhấc điện thoại lên, còn chưa kịp nói hai chữ xin chào, đã nghe thấy giọng nói của Tổng giám đốc Triệu trong điện thoại tràn ngập sự tức giận: “Họ Chu kia! Cậu có dây vào ai cũng
đừng có liên lụy đến tôi chứ, hợp tác của chúng ta đến đây là kết thúc! Tút tút...
Chu Tự nghe thấy tiếng máy bận trong điện thoại, nhất thời cũng hơi sững sờ, tình huống gì thế này? Chu Thị đã hợp tác với Tổng giám đốc Triệu được sáu năm rồi, vẫn luôn là đôi bên cùng có lợi, tại sao hôm nay lại đột nhiên gây ra tình cảnh như thế này, hơn nữa Tổng giám đốc Triệu còn nói mình dây vào ông lớn, làm liên lụy đến ông ta nữa?
Còn không cho Chu Tự có thời gian cân nhắc, điện thoại trên bàn làm việc lại điên cưỡng vang lên, trong lòng Chu Tự có một linh cảm xấu, nhận điện thoại.
“Tổng giám đốc Chu, không xong rồi! Trang web công ty bị số lượng lớn hacker tấn công, bây giờ hoàn toàn rơi vào trạng thái tê liệt rồi, giá cả của toàn bộ sản phẩm tiêu thụ trên mạng đều bị
sửa thành một tệ, trong mấy giây mà đã có hơn ngàn đơn hàng được đặt, tổn thất của chúng ta ít nhất cũng đạt đến con số một
trăm triệu!”
Chu Tự còn chưa kịp trả lời, cửa lớn phòng làm việc đã bị thư ký.
đẩy ra, nữ thư ký đây hốt hoảng báo cáo: “Tổng giám đốc Chu, có ba doanh nghiệp sắp thỏa thuận hợp tác thành công với chúng ta.
Truyện Đam Mỹ
đột nhiên từ chối qua lại với chúng ta, nói không cần thiết phải hợp tác với một công ty sắp phá sản!”
“Reng reng reng!” Tiếng chuông điện thoại kiểu cũ chói tai vang lên bên tai Chu Tự, chỉ có rất ít người có thể gọi vào số điện thoại này, mỗi lần sử dụng đến số điện thoại này, lần nào cũng là chuyện rất quan trọng.
Chu Tự tái mét mặt nhận điện thoại.
“Tổng giám đốc Chu, chuyện lớn không xong rồi, cổ phiếu công ty bị tập đoàn tài chính thần bí dùng sức mạnh khổng lồ chèn ép, đối phương tiền tài hùng hậu, cho dù có phải bồi thường tiền cũng
phải phá giá cổ phiếu của chúng ta xuống mười một điểm, đây là cố ý muốn đánh ngã chúng ta, theo dự đoán sơ bộ, bây giờ tổn thất đã đạt đến con số bảy trăm triệu rồi, hơn nữa từng giây đều
tiếp tục gia tăng!”
“Cái gì?” Từng cuộc điện thoại cùng với báo cáo của thư ký khiến cho Chu Tự hoàn toàn hoảng loạn.
Điện thoại di động của Chu Tự lại vang lên, là ba của Chu Tự gọi đến, trong điện thoại, ba của Chu Tự giận dữ gào thét: “ Thằng ranh con, mày đã làm cái gì thế hả, tất cả người anh em cũ của
ông đây đều gọi điện thoại đến, khuyên ông đây mau chóng chạy đi, nói mày dây vào người không nên dây vào rồi!”
“Con… Chu Tự há hốc mồm, ánh mắt đột nhiên quét đến Trương Thác đang ngồi trên ghế sô pha.
Nhìn người thanh niên mặc áo may ô trắng quần bãi biển kia, Chu Tự đột nhiên ý thức được cái gì đó.
“Là cậu! Ðều là cậu làm! Đều là cậu!” Chu Tự chỉ vào Trương Thác, ngón tay cũng run rẩy, nụ cười nghiền ngẫm trên mặt đối phương khiến hắn cảm thấy khiếp sợ.
“Sao có thể nói là tôi