“Thuê cái đầu anh ấy,” Hứa Tình nói xong duỗi tay hung hăng nhéo eo Giang Thành, tên nhóc này càng ngày càng to gan, muốn dẫn mình đi thuê phòng, còn gì mà rồng bự phục vụ.
Giang Thành đột nhiên bị nhéo thắt lưng, anh lập tức buông lỏng eo Hứa Tình vì đau.
“Nếu anh đã đến rồi, thì chúng ta về nhà đi,” Hứa Tình vốn dĩ không định về nhà với Giang Thành, lúc trước anh mập mờ với cái cô Tiêu Duyệt Nhiên kia, cô còn chuẩn bị trừng phạt Giang Thành để anh tự kiểm điểm lại cho tốt.
“Tôi còn có chút việc phải giải quyết, em về nhà trước đi.
”Giang Thành gãi đầu, có hơi khó xử nhìn Hứa Tình nói.
“Anh lại đi tìm người phụ nữ họ Tiêu kia lêu lổng chứ gì?” Sắc mặt Hứa Tình lập tức trở nên lạnh lùng.
“Đương nhiên không phải,” Giang Thành không ngờ Hứa Tình ghi thù dai như thế, anh vội vàng muốn giải thích.
“Tôi thèm quan tâm anh đi với ai, hừ!”
Hứa Tình hừ lạnh một tiếng, trực tiếp xoay người rời khỏi đây, cô thèm mà quan tâm Giang Thành lêu lổng với ai, dù sao cô với Giang Thành cũng chỉ là hôn nhân trên danh nghĩa, hữu danh vô thực.
“Vợ ơi…”
Giang Thành nhìn Hứa Tình tức giận bỏ đi như thế, trong lòng ang cũng rất bất đắc dĩ, lắc đầu, anh cũng chỉ đành chờ buổi tối về nhà giải thích với Hứa Tình sau vậy.
Trong một con hẻm hẻo lánh ở cửa sau của bệnh viện, một chiếc Passat đỗ ở đây, một người đàn ông mặc áo khoác da đang ngồi trên xe, có hai người đàn ông vạm vỡ ngồi ở ghế sau.
“Alo? Sao vẫn chưa dẫn người tới hả?” Người đàn ông mặc áo khoác da chờ đợi đến mất kiên nhẫn, gã bấm điện thoại gọi cho Kiều Hồng hỏi.
“Ôi trời ạ, anh đừng nhắc tới chuyện đó nữa, tôi không biết tại sao chồng cô ấy lại đến đây được, nên tôi đã tự rời đi trước.
” Kiều Hồng nói với vẻ mặt sợ hãi.
“Đồ vô dụng! Bảo dẫn có con đàn bà cũng không dẫn ra được?” Người đàn ông mặc áo khoác da vừa nghe lập tức tức giận mắng vào trong điện thoại.
“Tôi mặc kệ, dù sao chuyện này cũng không liên quan gì đến tôi, tôi về trước đây,” Kiều Hồng nói xong lập tức cúp máy.
Người đàn ông mặc áo khoác đen nghe tiếng điện thoại đã cúp máy lập tức tức giận, nhưng cũng không còn cách nào khác, dù sao anh ta cũng nhờ người trong bệnh viện tìm được người phụ nữ này.
“Đồ ăn hại,” Người đàn ông áo mặc khoác đen giận dữ hét lên, cứ tưởng sắp kiếm được tiền rồi, nào ngờ phút cuối lại xôi hỏng bỏng không.
“Đại ca, có chuyện gì sao?"
Hai người đàn ông ngồi ở hàng ghế sau nghe thấy có chuyện không ổn liền vội vàng hỏi.
“Xem ra chúng ta chỉ có thể tự mình ra tay, người phụ nữ ngu ngốc kia đã thất bại.
” Người đàn ông mặc áo khoác lạnh lùng nói.
Vốn dĩ những người đàn ông mặc áo khoác đều là những kẻ liều lĩnh đi theo lão đại Lục gia.
Họ nhận được lời mời từ giám đốc của một công ty ở Lư Dương, ông ta bảo họ có thể chơi đùa một người phụ nữ cực phẩm, họ ngay lập tức chạy đến ra tay, sau khi nhìn thấy Hứa Tình, bọn họ phát hiện quả nhiên là đại mỹ nữ, bây giờ, người phụ nữ vốn cho là sẽ tới tay lại không có, chỉ có thể tự mình ra tay.
"Chồng của người phụ nữ đó cũng tới, giết chồng cô ta trước, sau đó mang cô ta đi", Người đàn ông mặc áo khoác trầm giọng nói, dù sao thì nhiệm vụ của họ cũng bao gồm giết chết chồng của người phụ nữ kia, bây giờ họ chỉ đảo ngược trình tự nhiệm vụ thôi.
Đang lúc người đàn ông mặc áo khoác đen suy nghĩ miên man thì chợt nghe thấy tiếng có người gõ cửa kính xe, gã vừa quay đầu lại thì thấy một người đàn ông ăn mặc giản dị đang nhìn mình mỉm cười.
“Đại ca, xe anh va vào em,” Nhị Đản nhìn nhìn người đàn ông mặc áo khoác đen cười ha hả nói.
“Tao va cmm ấy, xe bố đây còn chưa khởi động nữa,” Người áo khoác đen vốn đang trong cơn tức giận, không ngờ lại có đứa tới ăn vạ, gã lập tức bất mãn quát.
"Thật sự va vào mà, xe của anh đã va vào nắm đấm của tôi," Nhị Đản cười, nhấc nắm đấm lên, đập vào kính xe một cú, cửa sổ xe vỡ toang, sau đó Nhị Đản duỗi tay lôi người đàn ông mặc áo khoác đen trong ra xe, ném mạnh xuống đất.
“CMN, thằng ranh mày muốn chết hả!”
Hai người ngồi ở ghế sau lập tức xuống xe, định đánh Nhị Đản, nhưng khi họ vừa bước xuống thì bị người ta đấm vào đầu, lập tức bất tỉnh.
Chỉ thấy Tiêu Chấn dẫn theo Đại Tráng xuất hiện ở đây, lúc trước Giang Thành nhận được tin nhắn của Hứa Tình, trực giác của anh cảm thấy có vấn đề, lập tức bảo Tiêu Chấn dẫn theo Đại Tráng và Nhị Đản đi kiểm tra những chiếc xe xung quanh, quả nhiên đã tìm thấy chiếc xe này.
“Giải quyết xong hết rồi?” Giang Thành cũng đi tới, sau đó anh thấy có ba người thì hai người đã bất tỉnh, còn một người mặc áo khoác đen nằm trên mặt đất kêu thảm.
“Giang thần y, chỉ có ba người, chẳng đủ cho chúng tôi khởi động nữa là,” Tiêu Chấn nhìn Giang Thành nói.
Giang Thành cũng hơi gật đầu, đúng vậy, ba kẻ thế này, một trong ba người Tiêu Chấn đến là đủ khả năng giải quyết một cách nhanh gọn lẹ rồi chứ đừng nói là cả ba người cùng đến.
“Nói, ai cử các người tới,” Giang Thành đứng trước mặt người đàn ông mặc áo khoác đen, từ trên cao nhìn xuống hỏi gã.
“GÌ mà ai cử chúng tôi tới chứ? Tôi không hiểu anh đang nói gì hết,” Người đàn ông mặc áo khoác đen nghiến răng nghiến lợi nhìn Giang Thành, không hề có ý định thừa nhận.
“Thế sao?”
Giang Thành cười lạnh một tiếng, vươn tay nắm lấy cánh tay của người đàn ông mặc áo khoác, kéo nhẹ một cái, cánh tay của người đàn ông mặc áo khoác đã bị trật khớp.
“Á —— mày làm gì đấy?”
Người đàn ông mặc áo khoác lập tức cảm nhận được một cơn đau không thể diễn tả nổi truyền tới từ cánh tay của mình, cơn đau kinh khủng này còn đau hơn cả khi gãy tay.
“Không có gì, chỉ là tách gân tháo xương tay thôi, anh chỉ cần ăn ngay nói thật, tôi sẽ có thể nối cánh tay lại giúp anh, còn không ấy, tôi có thể cho anh trải nghiệm cảm giác tách gân tháo xương cả người,” Trong mắt Giang Thành loé lên tia hung ác, chuyện anh không nhịn nổi nhất chính là có người muốn tổn thương Hứa Tình.
“Tôi… Tôi nói, tôi nói,” Người đàn ông mặc áo khoác đầy sợ hãi nhìn Giang Thành gào lên, chỉ mới là cơn đau của một cánh tay gã cũng đã không chịu nổi rồi, nếu là cả