Thế nào là chính, thế nào là tà, lại có ai nói rõ ràng đâu?
Cái gọi là chính, chẳng qua là phù hợp với lợi ích của đám đông, nên được coi là chính, mà nếu không phù hợp, liền bị xem là tà, nhưng đây thật sự là định nghĩa của chính và tà sao?
"Ý của ông là lần tranh tài này của tôi đột nhiên bị đẩy lên sớm hơn, là do ý của đỉnh Lam Sơn?"
Ngao Thiên có chút kỳ quái nhìn Hàn Tam Thiên một cái, sau đó cười một tiếng: "Huynh đệ, thực lực huynh rất cao, cũng rất thông minh. Lý do mà Điện Kỳ Sơn đưa ra là quy định thi đấu lâm thời có thay đổi, nhưng lý do này hiển nhiên không đủ để thuyết phục mọi người, mục đích của bọn họ thật sự là gì? Không phải là muốn thừa dịp lúc huynh đang mất tích, giải quyết cho dứt khoát tránh cho phát sinh thêm sự cố về sau sao?"
"Nhưng đây không phải là điều tôi lo lắng, thứ làm tôi thật sự lo lắng là Điện Kỳ Sơn từ trước đến nay luôn tự xưng là công minh, trước giờ không gia nhập vào bất kỳ thế lực nào tranh đấu ở thế giới Bát Phương, nhưng lần này bỗng nhiên lại thay đổi, điều này rất có thể là vì Điện Kỳ Sơn đã bị người của đỉnh Lam Sơn điều khiển." Ngao Thiên lo lắng nói.
Nếu là như vậy, vậy Hải vực Vĩnh Sinh có thể sẽ lâm vào nguy hiểm.
Đồng thời, lần đại hội luận võ này cũng có thể sẽ dẫn đến cục diện đỉnh Lam Sơn sẽ khống chế hết thảy.
Một khi đại gia tộc thứ ba bị đỉnh Lam Sơn nắm trong tay, như vậy tam đại Chân Thần coi như đã hình thành thế cục hai chọi một, sự thay đổi này sẽ
đẩy Hải vực Vĩnh Sinh vào nguy cơ trùng trùng.
"Chuyện này liên quan gì đến tôi?" Hàn Tam Thiên nói.
"Ta muốn huynh trợ giúp Vương Hoãn Chi." Ngao Thiên nhìn về phía Hàn Tam Thiên, nói thẳng.
"Vương Hoãn Chi là huynh đệ tốt cả đời của ta, hắn không chỉ là người đạt đến cảnh giới Bát Hoang Sơ Giai, quan trọng nhất chính là hắn là y thánh vang danh khắp thế giới Bát Phương, nếu như hắn có thể trở thành Chân Thần thứ ba vậy chỉ cần vung tay hộ một tiếng chắc chắn sẽ được quần hùng trong thiên hạ ủng hộ."
Mà kế hoạch này là quân cờ lớn nhất trong mục tiêu của Ngao Thiên.
Một khi Vương Hoãn Chi leo lên được ngôi vị Chân Thần thứ ba này, lấy năng lực và danh dự của hắn, cộng thêm sự ủng hộ của Hải vực Vĩnh Sinh, tất sẽ rất nhanh có thể thành lập nên một mạng lưới thế lực khổng lồ.
Đến lúc đó hai người bọn họ lực hợp lại đổi kháng với đỉnh Lam Sơn, sẽ có hi vọng thắng rất lớn.
Vốn dĩ Ngao Thiên muốn nâng đỡ những thế lực thân cận với mình hơn, nhưng chuyện đã đến nước này, ông ta không thể không đưa ra sự lựa chọn cuối cùng này.
"Về chuyện con của huynh, huynh có thể yên tâm, hắn sẽ dốc toàn lực cứu chữa, hơn nữa Thiên Độc Sinh Tử Phù cũng sẽ tự động mất hiệu lực sau khi kết thúc đại hội luận võ, vô luận cuối cùng huynh có giúp chúng ta đạt được mục tiêu hay không, Ngao gia chúng ta đều có thể bảo đảm cho huynh sống trong vinh hoa phú quý trọn đời, huynh nghĩ như thế nào?" Ngao Thiên nói.
Hàn Tam Thiên đương nhiên không tin những lời nói nhảm này, lúc còn hữu dụng thì xưng huynh gọi đệ, đến khi đã vô dụng rồi dĩ nhiên sẽ trở thành người dưng, sao Hàn Tam Thiên có thể không rõ đạo lý này?
Nếu mọi chuyện thất bại, Hải vực Vĩnh Sinh sẽ còn tiếp đãi mình sao? Mơ cũng đẹp quá rồi.
Khi đó không bị gán cho cái tội danh, bị trút giận lên đầu đã là phúc đức lắm rồi, còn chờ được hưởng vinh hoa phú quý?
Mặc dù Hàn