Không lâu sau đó, mẹ Hạ được di chuyển bí mật đến biệt thự ở ngoại ô.
Sáng hôm sau, Hạ Trí Khanh đáp trực thăng liền cho xe đến biệt thự ở ngoại ô.
Anh bước vào nhà, khí thế lạnh lẽo bao trùm lên con người anh.
Khuôn mặt anh khoing biểu lộ một chút cảm xúc nào.
Anh đi thẳng lên phòng của mẹ Hạ, mở cửa ra bác sĩ và y tá đang ở trong.
Thấy anh bước vào thì họ cúi đầu xin phép rời đi ra ngoài.
Một mình anh đứng bên trong, anh nhìn khuôn mặt tái nhợt của bà mà cảm thấy đau lòng.
Anh ngồi xuống ghế bên cạnh bà, nắm lấy tay bà nói như đang khẩn cầu:
"Mẹ, con xin mẹ, mẹ cố gắng lên nhé, mẹ còn chưa tận mắt nhìn thấy người đàn ông mấy năm nay hành hạ chúng ta bị trừng phạt mà!!"
Trên mặt anh có những giọt nước mắt nóng hổi chảy xuống, anh nắm lấy tay bà đặt lên má của mình.
Bỗng bên ngoài có tiếng gõ cửa, giọng Hạ Diên vang lên:
"Hạ Trí Khanh, qua thư phòng nói chuyện với anh một chút."
Anh vội lau đi nước mắt rồi đứng dậy chỉnh lại chăn cho mẹ Hạ rồi mới rời đi.
Lúc Hạ Trí Khanh vừa quay lưng rời đi, ngay trên đuôi mắt của mẹ Hạ có một giọt nước mắt rơi xuống nhưng chúng rất nhanh đã được cơn gió thổi khô.
Hạ Trí Khanh đi đến thư phòng gõ cửa rồi bước vào ngồi xuống ghế đối diện với Hạ Diên.
Hạ Diên nói:
"Đợi một tí nữa, xe của chúng ta rước ông và cậu tới đây rồi hẳn bàn luôn một thể."
Hạ Trí Khanh im lặng gật đầu.
Khoảng ba mươi phút sau, một dàn siêu xe chạy vào trong sân của biệt thự.
Ông ngoại Cao và Cao Thái Viễn thiên ngang bước xuống nước vào bên trong.
Hạ Trí Khanh và Hạ Diên đi xuống lầu để đón, Hạ Trí Khanh chào hỏi:
"Ông, cậu!"
Hạ Diên cũng cầm lấy vali của ông ngoại Cao và Cao Thái Viễn cho người giúp việc rồi mới lễ phép thưa:
"Ông, cậu, hai người muốn gặp mẹ trước hay bàn chuyện với bọn con tí rồi gặp!"
Ông ngoại Cao không hề suy nghĩ liền nói:
"Nói chuyện trước đi rồi hẳn dẫn ta đi gặp con gái của ta."
Bốn người đi lên thư phòng để nói chuyện, bên trong Hạ Trí Khanh lấy laptop ra để đăng nhập vào tất cả camera mini giám sát trong biệt phủ Hạ Gia.
Mặt của ai nấy đều rất căng thẳng như đang ngồi trên đống lửa.
Đột nhiên vào lúc 11 giờ có một chiếc xe lạ vào biệt thự, trên xe bước xuống là một người đàn bà sang trọng.
Bước vào ngạo nghễ, mẹ Hạ thì đang đi từ trên lầu xuống, nét mặt của mẹ Hạ khi gặp bà ta trong rất hoảng hốt.
Vì Cao Thái Viễn muốn nghe trực tiếp cuộc trò chuyện nên anh cũng đã cố gắng chỉnh sửa âm thanh thật lớn.
Cụ thể cuộc trò chuyện của mẹ Hạ và người đàn bà đó là đều liên quản đến ba Hạ.
Bà ta muốn mẹ Hạ phải ly hôn với ông ta, đưa ra bằng chứng bọn họ ngoại tình trong suốt hai mươi mấy năm ra trước mặt mẹ Hạ.
Mẹ Hạ không quan tâm thì bà ta lại ngạo mạn khinh bỉ mẹ Hạ còn nói mẹ Hạ là đồ vô liêm sỉ.
Còn cái gì mà người không được yêu là người thứ ba? Thật nực cười!
Ông ngoại Cao càng coi thì nét mặt ngày càng căng, Cao Thái Viễn ngồi bên cạnh cũng không khá hơn là bao cầm chặt tách trà như muốn bóp nát nó.
Hạ Trí Khanh tua nhanh hơn một tí đến lúc ông ta trở về.
Ông ta cũng không hề bị ảnh hưởng khi bắt gặp cô tình nhân ở trong nhà mình.
Còn thể hiện sự thân mật trước mặt mẹ Hạ.
Mẹ Hạ cũng không để tâm đi vào bếp.
Bà ta đi lên phòng với ông ta tới tận mười lăm phút thì đi xuống lầu, lúc vừa cầm túi xách có lẽ là bà ta định rời đi thì đứng lại vì thấy mẹ Hạ đang đi lên.
Ba Hạ đã đi lấy xe trước chỉ còn một mình bà ta là đi sau.
Sau đó bà ta nghĩ đến cái gì đó thì để tay vào túi xách để lấy cái gì đó.
Lúc đó mẹ Hạ đang đi lên lầu lúc đi ngang bà ta thì đứng lại.
Lúc này bà ta cầm con dao đâm vào bụng mẹ Hạ một cái xong đẩy mẹ Hạ xuống cầu thang.
Khi làm xong bà ta lại trở nên sợ hãi, nhanh chóng mang