Tiết Lăng Vân vung kiếm một lần nữa, vô số đạo kiếm khí từ trên trờ hạ xuống. Ngay sau đó, tất cả huyễn ảnh của Nhạc Vân Phàm đều bị kiếm khí của Tiết Lăng Vân chém thành phấn vụn.
Kim Đan bên trong đan điền của Nhạc Vân Phàm run rẩy một hồi, "Phụt!" hắn phun ra ngoài một ngụm máu, huyễn ảnh bị diệt, tinh thần của hắn cũng nhận lấy tổn thương rất lớn.
Tiết Lăng Vân cũng không ngừng lại, trường kiếm tiếp tục vung lên, nhưng lần này hắn không dùng Lạc Anh mà dùng Trường Hồng, một đạo kiếm khí băng hàn thẳng hướng Nhạc Vân Phàm vọt tới.
Phanh!
Kiếm khí của Tiết Lăng Vân đánh trúng Nhạc Vân Phàm, hắn cũng không kiên trì được nữa, "Phịch!" một tiếng, cuối cùng té ngã trên mặt đất. Phàm lập tức bay tới, đở lấy đệ tử của mình, đưa vào cơ thể Nhạc Vân Phàm một cổ chân nguyên giúp hắn chữa thương. Hắn cảm giác được trong cơ thể Nhạc Vân Phàm có một cổ băng lãnh hàn khí, Phàm cực kỳ khiếp sợ, không biết Tiết Lăng Vân dùng cái gì pháp bảo, không ngờ lợi hại như vậy, cổ băng lãnh hàn khí này không thể khu trừ trong thời gian ngắn được.
- Tiết Lăng Vân chiến thắng!
Một vị sư thúc tuyên bố.
Tiết Lăng Vân cười nhạt một tiếng, hướng phía bên ngoài bay đi, Tống Ngọc Dao đang ở bên ngoài chờ hắn.
Các đệ tử đời thứ hai và thứ ba đang xem cuộc chiến xung quanh nhìn hắn với ánh mắt khiếp sợ. Trong mắt mọi người thiếu niên này chỉ là một tên phế vật, cho dù sau khi Cửu Âm Tuyệt Mạch đã được chữa khỏi, nhưng mọi người cũng không quá xem trọng hắn, vẫn đối đãi hắn như một tên phế. Nhưng ai có thể ngờ được, tu vi của hắn lại cao thâm như vậy, tư chất cùng ngộ tính lại càng là bất phàm.
Rất nhiều đệ tử đời thứ hai vẫn thấy thương hại cho Tống Ngọc Dao, bởi vì nàng thu một tên "phế vật" làm đệ tử, rất nhiều người từng khuyên bảo qua nàng nên thu thêm một đệ tử khác, tới lúc này bọn hắn mới biết được tên đệ tử phế vật của nàng lợi hại như thế nào.
Đêm hôm đó, chưởng môn Liễu Tình tự mình đến thăm hỏi Phàm cùng Nhạc Vân Phàm, an ủi Nhạc Vân Phàm vài câu, Liễu Tình liền kéo Phàm ra ngoài cửa.
- Sư đệ! Tiểu tử Tiết Lăng Vân kia thực sự đánh ra một chiêu Lạc Anh?
Liễu Tình hỏi.
Phàm gật đầu, cười khổ nói:
- Thật không ngờ tới, hắn lợi hại như vậy! Lạc Anh là chiêu thức khó nhất trong Thu Thủy Kiếm Pháp, tư chất cùng ngộ tính kém một chút đều khó có thể lĩnh ngộ, rất nhiều đệ tử đời thứ hai đều không có lĩnh ngộ được Lạc Anh, hắn tuổi còn nhỏ như vậy mà đã có thể lĩnh ngộ được chiêu này!
Liễu Tình tuy đã biết được tình hình thực tế, nhưng sau khi nghe Phàm xác nhận, hắn vẫn khó có thể tin được.
- Khi hắn mới năm tuổi, ta tự mình xem xét qua thân thể của hắn, lúc ấy hắn đúng là Cửu Âm Tuyệt Mạch, người có Cửu Âm Tuyệt Mạch chắc chắn phải chết, không thể sống quá 20 tuổi. Không biết Tống sư muội làm sao có thể chữa khỏi Cửu Âm Tuyệt Mạch? Tiểu tử này tu luyện chỉ có vài năm, vậy mà đã đạt đến Kim Đan hậu kỳ, tốc độ tu luyện thật sự quá nhanh!
Liễu Tình nói.
Phàm nhẹ gật đầu, nói:
- Sư huynh, thanh kiếm trong tay của hắn rất lợi hại! Vân Phàm bị kiếm khí của hắn đánh trúng, trong cơ thể đâu đâu cũng là hàn khí, ta đoán phải tĩnh dưỡng ba tháng hắn mới có thể hồi phục!
Liễu Tình nghe xong thì lâm vào suy nghĩ, sau đó nói:
- Ta biết rồi! Thanh kiếm kia chắc là dùng một khối Vạn Niên Hàn Ngọc luyện chế, đó là bảo vật sư phụ trước khi phi thăng để lại cho Tống sư muội, không ngờ nàng lại đem khối Hàn Ngọc đó đưa cho đệ tử mình!
Phàm thở dài một tiếng, cười nói:
- Tống sư muội đối với Tiết sư điệt thật sự quá tốt, nhưng đối với những người khác thì lại không lạnh không nhạt, nhất là Liễu Không sư huynh!
Nói đến Liễu Không, Liễu Tình cũng thở dài một tiếng, sau đó nói:
- Tiêu Thanh Tùng là đệ tử của Liễu Không sư huynh, là người lần này có hy vọng đoạt được quán quân nhất, hy vọng có thể giúp Liễu Không sư huynh giành lấy chút mặt mũi.
Phàm gật đầu, sau đó cáo từ Liễu Tình, hắn trở lại trong phòng chăm sóc Nhạc Vân Phàm, không muốn nói nói về chuyện này nữa.
Trải qua mấy ngày tỷ võ, hiện tại chỉ còn lại năm người, ngoại trừ Tiết Lăng Vân những người còn lại bao gồm Lâm Phượng Vũ, Triệu Chí Bình, Tiêu Thanh Tùng, Trương Tử Ẩn.
Lâm Phượng Vũ cùng Triệu Chí Bình lúc này đứng cùng một chỗ, Lâm Phượng Vũ thần sắc có chút rầu rĩ không vui.
- Phượng Vũ, ngươi sao vậy? Sao lại tỏ ra mất hứng như vậy?
Triêu Chí Bình hỏi.
Lâm Phượng Vũ hừ nhẹ một tiếng, nói:
- Ai mất hứng? Ta đang nghĩ đến tên phế vật kia, không nghĩ tới hắn lợi hại như vậy!
Triệu Chí Bình cũng gật gật đầu, nói:
- Chúng ta trước kia thường xuyên bắt nạt hắn, bây giờ nhớ lại ta có chút hội hận, lúc ấy chúng ta còn quá nhỏ nên không hiểu chuyện!
Lâm Phượng Vũ lại hừ lạnh một tiếng, nói:
- Hối hận cái gì? Dù sao trong lòng của ta hắn vẫn chỉ là một tên phế vật, ngày mai ta sẽ hảo hảo giáo huấn hắn!
- Ha ha ha...
Triệu Chí Bình cười dài.
- Còn chưa biết là ai giáo huấn ai đâu! Không biết ngày mai ai sẽ là đôi thủ của chúng ta, ngày mai sẽ tiến hành rút thăm, có một người không cần phải thi đấu vẫn có thể tiến vào vòng trong!
******
Ngày tỷ võ thứ tư rốt cục đã đến, hiện tại chỉ còn lại năm người, trong năm người sẽ có một người không cần tham gia thi đấu, trực tiếp tiến vào vòng trong, vì để cho công bình nên dùng rút thăm làm phương thức quyết định.
Kết quả, Lâm Phượng Vũ vận khí rất tốt, không cần phải thi đấu, trên mặt tiểu cô nương này tràn đây nụ cười, bất kể là phương thức gì, nàng cũng đã nằm trong Top 3, khẳng định sẽ có một món pháp bảo cấp bậc Linh Khí.
Còn lại 4 người, Tiết Lăng Vân đấu với Triệu Chí Bình, Tiêu Thanh Tùng đấu với Trương Tử Ẩn, vì hôm này chỉ có hai trận thi đấu, nên được an bài theo thứ tự, trần đấu đầu tiên sẽ là Tiết Lăng Vân đấu với Triệu Chí Bình.
Triệu Chí Bình hướng