Chị? Vậy Sao Nói \

Chương 13. Anh Họ Là Người Yêu Cũ?


trước sau

Vừa quăng balô lên cái bàn gỗ ở trước sân, xong Thiên Di lại bất ngờ bị ai đó nắm cổ áo kéo đi.

Chính là Hải Kỳ, trước là ở phía sau lưng khẽ cười rồi bước lại gần cầm balô chị gái lớp trên vừa vứt ra bàn, tay còn lại túm cổ áo Thiên Di kéo đi. Hải Kỳ biết thế nào cô gái này cũng theo thói quen về đây mà, ở cổng trường đợi thì không thấy, về nhà lại mất tăm. Kịp nhớ ra cậu mới bảo tài xế đưa mình đến đây lôi cổ con nhóc ngỗ nghịch này về, cũng không biết là cô vô tình hay là cố ý trốn mình nữa.

- Hải Minh! Cậu...

Thiên Di biết là mình lại nhầm khi gọi tên cậu bạn của lớp chuyên Toán nên lập tức im re khi thấy người kia ai oán liếc mắt nhìn mình theo cái kiểu "ăn tươi nuốt sống" ấy. Còn không chịu thua cố gắng giãy giụa kháng cự lại người kia, miệng tru tréo chửi rủa.

- Cái thằng nhóc chết bầm này, có bỏ chị ra không hả?

- ...

- Có nghe không vậy thằng nhóc kia!!!

- ...

- Tại sao lại không cho tôi vào nhà, đó là nhà tôi mà. Oái~

- ...

- Hải Kỳ!

- ...

- Không được kéo nữa. Tên kia!!!

- ...

- Hải Kỳ! Không cần kéo, chị tự đi được mà_la hét không thành Thiên Di bèn xuống giọng.

Hải Kỳ cứ mặc kệ lôi xềnh xệch Thiên Di quăng vào trong xe, đưa mắt cảnh cáo không được làm ồn rồi vỗ ghế bảo tài xế chạy. Thiên Di cau có, thái độ không phục lèm bèm.

- Tại sao có người thô bạo như vậy chứ? Không biết thương hoa tiếc ngọc gì cả. Vũ phu...

- Hoa? Ngọc? Cô mơ ngủ giữa ban ngày hả?_Hải Kỳ hờ hững quay đầu ngược hướng Thiên Di nhếch môi cười.

Thiên Di nghiến răng nghiến lợi phẫn uất nhìn Hải Kỳ, nhưng theo như ý nguyện của bà ngoại thì cô phải ngoan hiền và thục nữ trước Hải Kỳ và ba mẹ hắn, vì vậy cô phải nhịn, nhịn và nhịn. Hải Kỳ ngồi bên cạnh liếc mắt nhìn cái thái độ của người kia, khoanh tay lại dựa lưng vào ghế nói.

- Thiên Di! Cô lớn rồi, không phải là một đứa trẻ nữa. Tôi sẽ nói luôn bây giờ, sau này sáng chiều cô đi học sẽ đi cùng tôi. Nếu như...

- Không chịu_Thiên Di cứng đầu trả lời dứt khoát.

- Vậy thì ngay ngày mai tôi và cô tổ chức đám cưới.

Thiên Di đen mặt, trừng mắt nhìn lại Hải Kỳ. Cô thật sự còn nghĩ chuyện này chỉ là nói đùa, có quen biết gì đâu mà tự dưng nói làm vợ là làm vợ. Tên này cũng không phải muốn vợ đến mức đó chứ, mới học lớp 11 thôi đó, còn chưa đủ tuổi mà, ham mê thế à.

Thiên Di nắm thóp Hải Kỳ liền trêu.

- Em thích lấy vợ sớm thế à nhóc?

- Nếu như ông nội với mẹ không ép tôi cũng chẳng thèm. Đặc biệt là với cô. Nấm lùn!

Thiên Di bị chơi lại một vố, giận đến tím mặt, ngồi kế bên phồng má trợn mắt.

- Cô chỉ cần trước mặt mọi người diễn một màn tình cảm với tôi thôi là được. Với cô tôi cũng không có chút gì là hứng thú cả...

- TÔI RẤT ỔN NHA, ĐẦY ĐỦ CẢ!!!_Thiên Di trợn mắt hét lên.

Hải Kỳ đưa mắt dò xét, Thiên Di không biết sống chết vênh mặt khiêu khích. Ánh nhìn của Hải Kỳ lăm le nơi cái bảng tên ở phía ngực trái của Thiên Di, lẩm bẩm.

- Thật là 12Cc hả? Không phải lớp 10?

Thiên Di thấy tên kia lầm bầm liền đề phòng lấy tay chắn trước ngực đanh đá đẩy đầu Hải Kỳ một cái, lấp bấp.

- Nhìn gì thằng nhóc kia?!

- Hóa ra chị lớn hơn tôi thật à, cứ tưởng là học sinh cấp hai không đấy_Hải Kỳ cười.

- Tui...tui lớn rồi chứ bộ~

Hải Kỳ đột nhiên hắng giọng, nghiêm túc.

- Nhưng từ nay phải gọi là vợ chồng rồi, cái này không cần phân biệt lớn nhỏ làm gì đâu.

- Tôi mới là không thèm làm vợ chồng với cậu. Quỷ nhỏ!_Thiên Di lè lưỡi bất mãn.

Hải Kỳ nén cười vẻ trẻ con của nữ nhân ngồi cạnh, quay sang cợt nhã thỏa thuận.

- Bây giờ chị mau gọi tôi là chồng đi!

- Mơ đi em~_Thiên Di lí lắc trêu ngươi lại.

- Vậy gọi là anh Hải Kỳ!

- Tôi thích gọi là "thằng nhóc"_Thiên Di nhướng mắt nói như khiêu khích.

- Gọi là Hải Kỳ!_Hải Kỳ nghiêm túc.

- "Né-vờ"!

- Cái miệng này phải phạt mới chịu gọi có đúng không?_tay nâng cằm Thiên Di lên đồng thời nhướng người gần hơn một chút, Hải Kỳ kiêu kỳ hăm dọa.

Thiên Di lúng túng né tránh.

- Nè...nè. Cậu muốn làm gì?

- Hôn.

Hải Kỳ rướn người luồng tay qua eo Thiên Di, tiếp tục trêu chọc. Khoảng cách lúc này chỉ còn là một gang tay, tư thế lại vô cùng ám muội. Tài xế ở trên liếc mắt nhìn qua gương chiếu hậu che miệng cười, Thiên Di ngượng ngùng đẩy Hải Kỳ ra, nhỏ giọng.

- Hải Kỳ! Chị...chị gọi tên em là được chứ gì. Hải Kỳ, Hải Kỳ_Thiên Di gọi liền mấy tiếng cái tên Hải Kỳ rồi lèm bèm trong miệng_"Tên xấu mà người cũng chẳng đẹp".

Lập tức môi bị chặn lại bởi môi của người kia, Thiên Di bất ngờ mở to mắt á khẩu. Bị hôn sao mà nói...

- Bướng quá!

Hải Kỳ bẹo má Thiên Di trách móc, chính cậu cũng không hiểu cái hành động mình đang làm là gì nữa. Chị gái này giống với bé Na của cậu kinh khủng, dường như chỉ có tên là khác, tính cách vô cùng giống, bướng
bỉnh và khó chiều.

Thiên Di hóa đá với nụ hôn vừa rồi, cơ thể cứng đờ ra như tượng đá. Nói là "quỷ nhỏ" thật không sai chút nào mà, tính tình cộc cằn thô lỗ, mặt cậu ta là từ trong tủ lạnh bước ra thì phải, u ám như đưa tang vậy. Cười một cái thế giới biến động sao? Đúng là nhỏ nhen, ít kỷ. À, à, sao này Thiên Di chắc chắn sẽ không nhầm giữa Hải Nam và Hải Kỳ nữa rồi. Gương mặt quả thật là giống nhau, lầm lì ít nói, nhưng xét về tính cách...Ok, Thiên Di biết cách phân biệt rồi.

Xe đỗ xịch trước cổng một ngôi biệt thự lớn, Thiên Di nhanh nhảu phóng xuống cầm balô phi thẳng vào trong khi cô hầu vừa mở cánh cổng thứ nhất, te tởn nhảy chân sáo vừa đi vừa hát tựa như đây là nhà mình thật sự. Chiếc xe lướt qua chạy vào trong gara, Thiên Di ngẩn ngơ nhìn theo rồi lớn giọng la hét.

- HẢI KỲ, TẠI SAO CẬU KHÔNG NÓI CHỖ NÀY RỘNG LỚN ĐẾN THẾ HẢ? TÔI LỠ XUỐNG XE RỒI PHẢI ĐI BỘ VÀO SAO?

- Thiếu phu nhân, người đứng đây rất nắng đó ạ. Mau vào trong đi_cô hầu gái che ô cúi người cung kính nói với Thiên Di.

Kịp định thần lại thì đã thấy tên nhóc kia ung dung đứng tựa lưng vào xe hướng mắt về phía mình cười cười giễu cợt. Thiên Di nghiến răng thâm tâm thầm rủa Hải Kỳ. Dám chơi cô, đồ đểu cáng...

- Vào nhà biết phải gọi tôi là gì rồi chứ?!

- Biết rồi đại ca_Thiên Di lườm.

- Vào thôi!

Kéo cô gái thấp tè đứng cạnh mình lại gần, Hải Kỳ nhập vai vòng tay ôm lấy eo cúi người thì thầm vào tai Thiên Di.

- Không được khó chịu. Phải cười!

Mặt mũi Thiên Di méo xệch cười gượng gạo đáp lại.

- Chị không có lợi gì hết...

- Rất có lợi, chị sẽ là thiếu phu nhân đó, muốn gì đều được.

- Thật không?_Thiên Di bày ra gương mặt thích thú.

- Đương nhiên rồi.

- Vậy tôi sẽ được làm những gì mình thích có đúng không?

- Đúng.

- Tôi được thoải mái ăn uống có đúng không?

- Đúng.

- Được làm mọi thứ luôn hả?_Thiên Di càng ngày càng phấn khích.

- Ừm!

- Hải Kỳ! Thương cậu quá đi~

Thiên Di nhón chân tinh nghịch cưng chiều véo má người đi cạnh nãy giờ. Hải Kỳ ngược lại không khó chịu hay ghét bỏ gì, xoay người đặt lên trán Thiên Di một nụ hôn, vờ trách.

- Ở đây rất nhiều người đó Thiên Di bé nhỏ! Em không ngượng sao?

Nhìn xung quanh Thiên Di liền đỏ mặt, chỉ muốn độn thổ ngay và luôn. Tên này từ lúc nào đã lôi cô vào tới phòng khách rồi vậy? Còn mấy cái hành động đó nữa, mọi người có nhìn thấy hết không? Chết mất thôi.

- Hai đứa ngồi đi.

Bà Kim Ngọc mẹ Hải Kỳ vui vẻ nói với con dâu, bên cạnh còn có ba Hải Kỳ và bà ngoại tươi cười với cả hai.

- Chào em dâu!

Giọng nói của người con trai ở ghế đối diện nhẹ nhàng cất lên làm Thiên Di lập tức chú ý, theo thói quen Thiên Di gọi tên người kia, ánh mắt có vài tia hạnh phúc.

- Khánh?!

Thiên Di quay sang nhìn Hải Kỳ khó hiểu, chưa kịp hỏi đã bị người nào đó kéo tay cho ngồi trên đùi mình, hai tay còn vô tư ôm lấy eo không cho cô nhúc nhích. Hôn lên môi Thiên Di một cái, Hải Kỳ nhéo mũi, trách.

- Em không được gọi tên anh họ như thế, phải gọi là anh Thiên Khánh, biết chưa?!

Thiên Di e dè gật đầu cười nhẹ một cái ngoan ngoãn ngồi yên trên người Hải Kỳ. Suốt cuộc trò chuyện Thiên Di đều lặng câm quan sát vẻ mặt của Thiên Khánh, lâu rồi cô chưa gặp người này, anh có phải vẫn còn tình cảm với cô không?

Ai hỏi gì vào tai Thiên Di cũng đều dạ dạ vâng vâng cho qua chuyện, chỉ chuyên tâm vào việc nghịch ngợm cái cút áo của Hải Kỳ, đầu cũng bất giác ngã vào vai Hải Kỳ rồi ngủ luôn chẳng quan tâm nơi này xảy ra việc lớn hay việc nhỏ nữa...

Truyện convert hay : Trọng Sinh Chi Tài Nguyên Cuồn Cuộn

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện