“Được, em đi cùng anh!”
Diệp Quân Lâm gật đầu cười: “Được rồi, em chuẩn bị đi, ngày mai chúng ta xuất phát”
Bắc Phương bằng một vài cách thức đã tìm ra nơi Chí Oánh bị giam cầm.
Hóa ra là thành Trường Giang, một thành phố nhỏ nằm giữa ba thành phố Thiên Danh, Kim Lăng và Hoa Hải.
Đây là điều mà nhà họ Chí và Thẩm Trường Sinh sẽ không bao giờ nghĩ đến.
Người khiến bọn họ cảm thấy bị xỉ nhục, người phụ nữ mà họ muốn giết, ở ngay cạnh bọn họ, cách đó chưa đây một giờ lái xe.
Diệp Quân Lâm thậm chí còn khó tin hơn.
Thì ra mẹ ruột ở gần anh như vậy, bà vẫn luôn ở bên cạnh anh.
Về xuất thân của cha ruột anh, nhà họ Diệp, câu trả lời của Bắc Phương dành cho Diệp Quân Lâm là: đây là một bí mật vô cùng cao cấp.
Chỉ kém Diệp Quân Lâm một bậc.
Anh có thể xem, nhưng cân quyên truy cập.
Có 2 cách để nhận được quyền truy cập.
Một là, nhận quyên truy cập từ Kinh Thành.
Hai là, Diệp Quân Lâm phải dùng vũ lực để tìm kiếm.
Nhưng cả hai con đường này đều không ổn.
.
Đam Mỹ Hài
Diệp Quân Lâm sẽ không bao giờ liên lạc với Kinh Thành để lấy quyền truy cập.
Chuyện này sẽ liên quan đến một số chuyện thâm sâu.
Nếu anh dùng vũ lực kiểm ta, anh chắc chắn bị kẻ nào đó theo dõi.
Khi đó, sẽ có rất nhiều rắc rối, không phải là không giải quyết được nhưng sẽ rất khó chịu và có thể sẽ hạn chế Diệp Quân Lâm.
Vì chuyện nhỏ như vậy thì không đáng.
“Vậy thì từ từ kiểm tra, không có bức