Bọn họ là đang nói về Hân Nghiên
( Thuốc kí.ch thích pheromone! Bọn họ định dùng thuốc đó cho Tỷ tỷ )
Hai cô gái ấy sau khi trang điểm xong thì rời đi
( Không được! Nếu dùng thuốc đó quá nhiều sẽ bị rối loạn pheromone mất )
Em mở cửa bước ra lẻn đi theo hai cô gái ấy
Trước khi quen biết em, Hàm Hân Nghiên là cái tên mà tất cả các quán bar trong ngoài thành phố điều biết.
Nói đến đây thì mọi cũng đã hiểu độ ăn chơi của cô.
Mặc dù mỗi lần quan h.ệ với Hân Nghiên họ gần như muốn chết, thương tích đầy mình nhưng số tiền cô trả cho họ có thể mua được một căn nhà lớn ở ngay trung tâm thành phố
Em đứng ở ngay một góc khuất mà lén nhìn bọn họ
" Mày hãy xem kỹ năng của tao! "
" Nè! Cẩn thận đừng có mà làm nó đổ đấy "
Cô gái nóng bổng kia mang khây thức uống bước vào
Em lấy điện thoại ra gọi ngay cho Hân Nghiên, rất nhanh cô đã bắt máy nhưng
" Tỷ tỷ..."
" Nè em làm gì mà lâu vậy? Tôi đợi em từ nảy đến giờ rồi! Lề mề "
Vừa bắt máy em đã bị ăn mắng
" Em..em ở ngoài này cơ mà! Nhưng đến trước cửa họ không cho em vào "
Giọng nói nho nhỏ có vẻ uất ức lắm
Em tiến gần đến cửa thì lập tức bị những vệ sĩ đuổi đi.
Hiểu Tinh không dám tiến lại gần mà giữ ở một khoảng cách xa
" Tỷ tỷ!!! "
Hân Nghiên bỗng nhiên không nói chuyện nữa, em nhìn về phía của thì cánh cửa được mở ra
" Tỷ tỷ ơi!! "
Em vội vã chạy đến
" Đừng chạy! Ngã đấy "
Hân Nghiên bước ra khỏi cánh cửa
" Em đợi từ nảy đến giờ! Lâu quá trời "
Hân Nghiên nhéo mũi em rồi nói
" Vậy sao lại không gọi cho tôi sớm hơn với lại em có biết chạy như thế là nguy hiểm lắm không hả "
" Ah..a...a..đau đau..tỷ tỷ! Nhưng em đang mang giầy mà "
" Lỡ chân bị lật ngang thì sao? "
" Nhưng bây giờ em có ngã đâu chứ "
Em biểu môi nhìn cô
" Hôm nay lại còn trả treo!!! "
" Tỷ tỷ! Em mõi chân rồi, muốn vào bên trong "
Em chỉ tay vào trong
" Được rồi tính sổ với em sau!