"Hiểu Tư, lúc tớ vừa mới họp, tớ nghe được người ta nói công viên Vân Mộng có một khu vực mới mở tiệm bán đồ trang sức, trong tiệm có một nghiệp vụ rất chuyên môn, ngay cả đậu tương tư cũng có bán, sau đó có thể để cho cậu tự mình làm vòng tay, còn có thể giúp cậu khắc chữ lên nữa." Lúc buổi tối, Diệp Hiểu Tư đi dạo đường phố phồn hoa một vòng lại một vòng, không nó nửa điểm thu hoạch thì trở lại ký túc xá, mới vừa vào cửa, liền nghe được Khang Quả Duy nói như vậy.
"Đậu... Đậu tương tư?" Diệp Hiểu Tư sửng sốt, tiếp đó có chút ngượng ngùng nói, "Cái đó... Cái đó có phải tỏ ý quá rõ ràng không?"
"Ai nha, cậu quá ngốc, biểu hiện rõ đến như vậy mà, dù sao mục đích cuối cùng của cậu còn không phải là như vậy đi." Khang Quả Duy khinh thường liếc cô một cái, có chút khinh bỉ cô nhát gan.
"Không phải tớ..." Liếc mắt một cái liền nhìn ra bằng hữu đang khinh bỉ mình, Diệp Hiểu Tư có chút ngượng ngùng nói, "Không phải tớ sợ lúc chị ấy biết thì sẽ không để ý đến tớ nữa sao?
Khang Quả Duy thở dài, không nói thêm gì nữa.
Quả thật lấy loại tính cách này của Diệp Hiểu Tư, nếu Nhan Mộ Sương không để ý tới cô, phỏng chừng cô sẽ bị đả kích, sa sút chết.
Nhìn thấy cô nhíu mày không nói gì, Khang Quả Duy cũng trầm mặc thật lâu mới chậm rãi nói, "Cậu có thể khắc ở trên đó một ít câu từ không có hàm ý bày tỏ, lại mang theo bầu không khí mập mờ, như vậy chị ấy cũng sẽ không nói gì."
Nhíu mày không có trả lời, ngón tay mảnh khảnh của Diệp Hiểu Tư nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn, hồi lâu sau rốt cuộc ánh mắt kiên định nói, "Mặc kệ, tớ sẽ làm cái đó."
"Vậy thì được rồi."Khang Quả Duy thực dâm loạn cười cười, vỗ vỗ vai Diệp Hiểu Tư, "Nói không chừng lần này cậu đưa, biểu lộ ý tứ, học tỷ Mộ Sương cũng có ý tứ giống cậu, liền thổ lộ với cậu."
"Cậu suy nghĩ nhiều quá." Nghe nàng nói như vậy, Diệp Hiểu Tư nhịn không được thở dài một cái, "Tớ luôn cảm thấy mấy ngày nay chị ấy đối với tớ là lạ, không biết cảm giác của tớ có sai hay không, ngay cả tin nhắn ngắn cũng không nhắn lại cho tớ."
"Làm sao sẽ..." An ủi nói xong, Khang Quả Duy đứng dậy, ở góc độ Diệp Hiểu tư không thấy được, cũng nhăn mày lại.
Thật ra thì nàng cũng có chút cảm giác, chẳng qua là không dám nói với Diệp Hiểu Tư, sợ đả kích đến gia hỏa mẫn cảm này mà thôi.
"À..." Vẫn không có nói đến chính mình cũng đồng dạng cảm thụ được, Khang Quả Duy thấy Diệp Hiểu Tư rối rắm, cố ý kêu nhỏ một tiếng.
Quả nhiên lực chú ý của người đang rối rắm lập tức bị hấp dẫn, "Sao vậy?"
"Tớ đã nói với cậu, cái tiệm đó làm ăn vô địch siêu cấp tốt, hơn nữa bởi vì phải ở tại chỗ đó làm chuỗi vòng tay, còn phải khắc chữ, cho nên mỗi ngày sẽ hạn chế số lượng khách hàng, cụ thể bao nhiêu thì tớ cũng không biết."
"..." Diệp Hiểu Tư hết ý kiến.
Này... Cái tiệm này quả thực là dày vò người khác mà.
Vì thế, sáng sớm ngày ba mươi mốt tháng mười hai, còn chưa tới bảy giờ, buổi sáng rõ ràng là không có lớp Diệp Hiểu Tư rời giường đánh răng rửa mặt một phen, thay đổi y phục chạy đến công viên Vân Mộng tìm được tiệm đồ trang sức được đặt tên là ''Tương Tư".
Kết quả, đi sớm.
Diệp Hiểu Tư đứng ở tiệm trang sức mang phong cách cổ xưa, nhìn thấy bảng thời gian buôn bán viết, khóc không ra nước mắt.
Thời gian buôn bán: 9: 00——21: 00.
Gãi đầu một cái, chạy đến một quán ăn nhỏ cách vách ăn sáng, sau khi ăn xong lại nhìn đồng hồ: tám giờ mười lăm.
Lúc này Diệp Hiểu Tư chân chân chính chính ấm ức.
Đi, không dám đi, sợ không cẩn thận bị lạc đường trở lại tiệm lúc mở cửa thì khách hàng đầy.
Không đi, chẳng lẽ phải đứng ở trước cửa tiệm chờ đến chín giờ?
Quên đi, cũng chỉ có 45', lúc huấn luyện quân sự đứng nghiêm lâu như vậy, 45' thì tính là cái gì?
Ôm tâm tư như vậy, Diệp Hiểu Tư liền đứng ở cửa tiệm chờ a, cho đến lúc tám giờ năm mươi lăm phút, lão bản đã mở cửa.
Chủ nhân của "Tương tư" là một nữ tử, đúng như trang hoàng phong cách cổ xưa của tiệm này vậy, nữ tử có mái tóc dài đen như thác nước uyển chuyển mềm mại xõa xuống, mày phượng đậm nhạt vừa phải, sườn xám mặc trên người được cắt xén vừa người, thật sự là cho cửa hàng mang phong cách cổ xưa càng tăng thêm khí tức tao nhã.
Diệp Hiểu Tư thấy chủ cửa tiệm lại là nữ tử có khí chất như vậy, nhịn không được ngẩn ngơ.
Cửa tiệm là phỏng theo phong cách cổ đại mà xây dựng, từng tấm ván gỗ ghép lại với nhau, tuy rằng làm cho phía trước cửa tiệm có vẻ càng thêm phong cách cổ xưa, nhưng làm cho chủ nhà mở cửa mang lại một ít bất tiện.
Gãi đầu nhìn nữ tử có chút phí sức mà đem ván cửa dọn qua một bên, Diệp Hiểu Tư do dự một chút, vẫn là tiến lên giúp nàng đem từng tấm ván gỗ qua một bên.
"Cám ơn em." Hơi hơi chà một chút mồ hôi trên trán, nữ tử đem vài sợi tóc rơi xuống trước ngực đẩy ra phía sau, đối với Diệp Hiểu Tư gật đầu nói.
Lại gãi đầu một cái, ngây ngơ cười nói, "Không có gì rồi."
"Em là đến mua vòng tay đậu tương tư a?" Để cho cô vào trong cửa tiệm, cắm điện vào bắt đầu nấu nước, nữ tử từ bên trong túi lấy ra mấy cái vòng tay đậu tương tư để trên quầy nói.
"Vâng." Gật gật đầu, ánh mắt rơi vào mấy chuỗi vòng tay không dời ra được, Diệp Hiểu Tư nhìn thấy màu sắc trong suốt, vô luận hoa văn cùng chữ "Tâm" ở bề ngoài đậu tương tư, một trận thích.
"Ha ha, mấy chuỗi này là tôi hôm qua ở nhà đã xâu tốt, nếu em thích thì liền chọn một chuỗi đi." Không có nói cần bán, cũng không có nói giá, nữ tử chẳng qua là cầm trà cụ ra thả lá trà vào pha.
"Cái kia..." Diệp Hiểu Tư rốt cục không nhìn tới mấy chuỗi vòng tay kia, mà là gãi gãi đầu ngượng ngùng nói, "Không phải nói là chính mình có thể xâu sao?"
Nữ tử này đang chuyên chú pha trà dừng động tác lại, có chút kinh ngạc ngẩng đầu nhìn cô, tiếp đó có chút rõ ràng, "Là đưa cho người thích đi?"
"..." Sắc mặt ửng đỏ nhìn nữ tử, cuối cùng vẫn rất ngượng ngùng gật đầu.
"Ha ha, nói thật, tuy rằng lúc tôi vừa mới mở cửa tiệm này quả thật là có để tự mình xâu vòng tay thậm chí là khắc chữ nghiệp vụ, bất quá, tôi thấy từ một tuần trước lúc mở cửa tiệm thậm chí đến bây giờ cũng chưa có người nào hoàn thành qua."
"A?"
Không đúng nha, Khang Quả Duy tên kia không phải nói có rất nhiều người tới đây để làm ra vòng tay này sao?
Tựa hồ là nhìn ra Diệp Hiểu Tư nghi hoặc, nữ tử bưng chén trà cho cô, "Em là nghe người ta nói tiệm của chị làm ăn rất tốt đi, kỳ thật là những người đó đều đến mua vòng tay chị đã xâu tốt, quả thật ngay từ đầu có một số người tới đây muốn đích thân làm vòng tay, bất quá cũng đều chịu không nổi mấy quá trình phiền phức, làm một nửa liền không muốn tiếp tục làm."
"." Có chút giật mình gật đầu, Diệp Hiểu Tư ánh mắt kiên