Cho Em Được Yêu Anh

Không Hối Hận (H Nhẹ)


trước sau

Bàn tay di chuyển khắp cơ thể anh rất gợi cảm. Máu mũi tôi như muốn phun trào. Chẳng khác, tôi đang trực tiếp ngắm trộm anh tắm. Mặt tôi đỏ tươi như máu.Ánh mắt em không ngừng quan sát khiến phía dưới của anh hứng tình đứng thẳng lên. Em trộm nhìn tôi tắm, làm tắm đối với tôi hôm nay giống như cực hình.Nhìn dưới to lớn giữa hai chân anh đứng thẳng như bùng nổ. Tôi khiếp sợ. Nếu nó đâm trực tiếp vào người tôi. Không biết sẽ như thế nào. Có thể đâm xuyên qua ruột cũng nên. Tôi dán mắt vào đó không rời. Nó như không nghe thấy tiếng gào thét trong lòng của tôi lại lớn thêm một vòng. Anh quấn khăn tắm bước ra. Em như con tôm luộc ngồi trên giường. Trong lòng anh vui sướng. Chắc em rất hài lòng với kích thước phía dưới của anh. Hôm nay, anh phải làm em đến em phải khóc lóc xin tha mới thôi. Bản thân anh nói được làm được á. Anh đã chuẩn bị trước gel bôi trơn trong hộc tủ.Em bước vào phòng tắm. Hai chân run run. Biết trước có một cặp mắt như sói phía ngoài hình chằm chằm vào mình thì sao có thể tắm được. Tôi nhanh chóng tắm qua loa. Mang chiếc áo choàng tắm anh để sẵn trong đó vào người mới có cảm giác yên tâm.Nhìn tuýp gel trên giường tôi nghi ngờ. Anh trả lời:- Lần Đầu Tiên của em nên anh đã chuẩn bị sẵn.Ánh mắt của em khiến anh vui sướng. Em có để ý đến anh.Tôi không tin. Thời gian dài xa nhau như thế. Anh không có người khác mới lạ. Anh khẳng định:- Thật.Tôi chậm rãi ngồi xuống giường. Tay chuẩn bị cởi nút thắt áo choàng tắm ra.Anh cầm tay tôi. Tiến sát vào người tôi hơi ấm phả vào lỗ tai của tôi:- Để cho anh.Giọng nói đầy ám muội của anh khiến tôi cảm thấy có chút run sợ.Bàn tay to lớn của anh nhanh chóng cởi nút áo. Lộ ra làn da trắng ửng hồng sau khi vừa mới tắm nước nóng xong. Thật đẹp. Anh nuốt nước miếng.Anh ôm em vào lòng, khẽ thầm thì:- Chỉ là mới bắt đầu thôi.Tiểu Lạc của anh thật dâm đãng.Anh lột chiếc áo tắm ra. Một tay vân vê đầu vú nhỏ xinh của em. Ấn xuống hôn em một nụ hôn. Trong mơ, không biết bao nhiêu lần anh muốn giày xéo đôi môi này.Tôi để mặt cho anh thoải mái làm. Tay chân tôi không có tí sức lực nào.Ánh mắt em như có một lớp sương mỏng. Anh hôn nhẹ nhàng dần dần mạnh hơn, sâu hơn. Mút hết mật ngọt trong miệng của em. Hơi thở cùng hòa quyện vào nhau. Lưỡi anh tiến sâu vào càn quét khắp nơi như đánh dấu lãnh thổ. Em không ngừng hít không khí vào như một con cá mắt cạn cần được tiếp oxi. Vẻ mặt động tình của em khiến tôi rất hài lòng.Hai tay đánh vào vòng ngực săn chắc của anh như kích thích dã tính của anh.Anh nhẹ giọng:- Thả lỏng người ra. Anh không muốn làm em đau.Anh tiếp tục dụ dỗ:- Ngoan tí, sẽ hết đau nhanh thôi.Anh hôn lên hôn em khiến em phân tán sự chú ý. Mặt cho em gào thét

và cào bấu anh đến trên lưng anh có mười dấu ngón tay cào sâu vào ghê rợn. Máu chảy ra.- Á.. á.. anh.. khốn.. nạn.Đau đến tôi muốn ngất xỉu luôn. Nhưng tinh thần lại vô cùng tỉnh táo.Anh gầm lên như một con sói hoang đầy thỏa mãn. Giương mặt anh tuấn tràn đầy dục vọng chiếm đoạt.Em không biết cảm giác lần đầu chiếm lấy em nó sướng đến anh muốn phát điên lên.Anh bị dục vọng che mờ mắt. Không ngừng đòi hỏi. Mặc cho người dưới thân khóc lóc:- Đau.. quá.Sau khi thỏa mãn xong. Anh mới hoàn hồn tỉnh táo. Người dưới thân đau đớn ngất đi rồi.Làm anh hoảng hốt. Ôm A Lạc vào lòng Âu Thiên nói:- Anh xin lỗi.Anh di chuyển nhẹ nhàng hơn. Cảm giác bớt đau hơn. Dần dần có một khoái cảm khiến tôi khó chịu.- Nhanh.. nhanh thêm chút nữa. Á.. ư..Anh như được cổ vũ động tác nhanh hơn. Khiến em thở dốc:- Chỗ đó.. rất.. nhột.Em thật thà hơn tôi nghĩ:- Em muốn cái gì?- Em muốn anh.- Được.Anh húc mạnh sâu vào đó mỗi lần chạm như có một dòng điện chạy thẳng lên não em. Khiến em dâm đãng kêu lên:- Á.. á.. em.. muốn.. nữaAnh cười:- Được, anh chiều em lần nữa.Anh ôm A Lạc đi tắm rửa. Thay ra giường. Ôm em vào lòng, cả hai cùng ngủ say.Tiếng chuông đồng hồ báo thức.A Lạc tỉnh dậy phần phía dưới đau rát.Âu Thiên đang làm đồ ăn dưới bếp, mùi thơm bay lên tới phòng. Đến giờ tôi phải đi làm rồi. Bước chân bủn rủn lết xuống giường.- Em mệt.- Vậy em nghỉ đi. Ở nhà anh nuôi.- Em mới không cần anh nuôi đâu. Em có tay có chân.Anh cười.- Được, anh xin phép cho e nghỉ.- Ồ. Vậy cũng được.Nghỉ ngơi ở nhà một ngày, A Lạc lại tiếp tục đi làm.Những nhân viên cùng phòng chọc:- Đã leo lên được giường đám đốc chưa?- Ta bảo vẫn là từ bỏ đi là hơn.- Eo ui, mấy vết đỏ này là sao? Không câu được giám đốc định chuyển qua là ngưu lang hả?A Lạc tức giận:- Biến.Cả bọn người vang:- Nói đúng nên xù lông hả?Âu Thiên tính đưa A Lạc đi ăn cơm. Nghe được cuộc đối thoại. Nhép môi đi vào:- A Lạc đi ăn cơm thôi.Rồi quay ra đám nhân viên nói:- Không nghe em ấy bảo hả? Bấm nút. Biến.Mọi người hoảng hốt. Thật sự đã leo lên giường tổng giảm đốc rồi. Trong lòng gào thét.Không đắc tội với ai lại đi đắc tội với giám đốc. Chuyến này nên đi kiếm việc khác rồi. Chén cơm sợ không giữ nổi.A Lạc cười với anh:- Đợi em tí, em sắp xong rồi.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện