Quay lại lễ đài
“Á là Âu Y Hiệp sao? Hi hi hôm nay ta lại được gặp nam nhân đẹp, hi hi người đó đâu? mau kêu lên đây đi Độc đạo chết tiệt.”
Nghe tên Âu Y Hiệp, mắt của Đông Hàn bỗng sáng lên hẳn, âm giọng không còn lười nhác nữa.
“Xin mời Y Hiệp huynh đệ lên đây.”
Y Độc đứa ánh nhìn liếc xéo Đông Phương Hàn, lại hướng người nọ mà nở nụ cười.
Từ phía dưới, một nam nhân vận bộ y phục nâu đất chậm rãi đi lên, khiến ai cũng phải dõi theo từng bước người này đi. Đúng là nhẹ thật nha, Vũ Thiên Băng thầm nghĩ. Ngay cả Ngọc Tâm đang hồn treo cành cây cũng phải dõi theo nam nhân này.
“Cái gì kia? Chẳng phải là Thiên Minh sao? Sao lại là đệ ấy.”
Vũ Thiên Băng ngạc nhiên đến lớn giọng hồi nào mà không biết khiến ai cũng quay về phía cô mà nhìn. Cô biết mình hơi lố nên chỉ cười trừ, xoa tay ý bảo không có gì.
“Là nhị hoàng huynh thật sao? Người mà bấy lâu mình thần tượng lại là huynh ấy sao?”
Vũ Thiên Hân ngạc nhiên không kém. Trong khi đó Ngọc Tâm cũng chỉ biết nhìn, Dương Thiên Phong và Điệp Vũ lúc này đều có một suy nghĩ "Thật không ngờ đệ/tên ấy lại là người giữ '"Họa hồn tiêu'" Âu Y Hiệp cũng chính là Dương Thiên Minh đang có mặt trên lễ đài thì mọi người lại bắt đầu to nhỏ.
“Đẹp thật”
“Đúng là rất trẻ”
.............
“Đúng là nhìn cũng không tệ a.” - Đông Hàn nhìn Y Hiệp nói
“Đây là đệ đệ kết nghĩa với ta, Đông Hàn ngươi chỉ được ngắm chứ không được chạm.” – Thần Y Độc vội chen vô sau ánh mắt gia tà của Đông Phương Hàn đang nhìn Âu Y Hiệp.
“Độc Y không cho ta đụng vậy dẫn hắn đến đây làm gì?” - Đông Hàn khó vùng vẫy khó chịu ra mặt khi nghe những lời của Thần Y Độc
“Xin lỗi, đây hẳn là người có danh trên giang hồ "Tổ sư sát thủ" Đông Phương Hàn?” - Giọng nam tính của Y Hiệp cất lên, khiến người nghe có phần dao động.
“Đúng đó. Mà nè, ngươi gọi ta là Hàn Hàn đi đừng gọi là Đông Hàn.” - Đông Hàn đổi giọng 360 độ làm Y Hiệp cũng phải toát mồ hôi.
“Hàn huynh, nghe danh huynh đã lâu, nay biết huynh sẽ đến tham dự đại hội võ lâm, nên Y Hiệp mạn phép đến để xin huynh chỉ dạy thêm cho.”
Y Hiệp vào vấn đề, Đông Hàn hơi ngạc nhiên, nhưng ngay lập tức lấy lại phong độ ngay, sắc mặt thay đổi, Y Độc thấy vậy liền lùi ra sau. Giờ trông Đông phương Hàn mới đích thực là một sát thủ, khuôn mặt lạnh lùng một cơn gió nhẹ ngang qua cũng khiến người ta nổi da gà khi nhìn hắn.
“Ta nghe danh Y Hiệp đệ cũng đã lâu, nay được tận mắt thấy người thật da thật, thật là một niềm vinh dự nha. Xin chỉ giáo.”
Nói rồi Đông Hàn lao tới Y hiệp nhanh như chớp, rút kiếm đâm thẳng vào phần ngực bên trái của Y Hiệp. Y Hiệp biết được ý định của Đông Hàn, nhấp chân trái ra xoay một góc 720 độ và lùi về phía sau 2 bước, dùng cây "Họa Hồn tiêu" đỡ lấy cây hồng kiếm của Đông Hàn.
Y Hiệp đạp chân xuống đất, lấy đà bay lên cao vòng lại phía sau Đông Hàn, nhanh như chớp, Đông Hàn quay người lại phía sau vòng kiếm ngang mặt Y Hiệp, Y Hiệp ngả người ra phía sau đưa chân trái lên 180 độ, hất hồng kiếm khỏi tay Đông Hàn. Đông Hàn đưa chân phải ra, xoay người 360 độ phi thân lên cao chụp lấy hồng kiếm của mình rồi từ trên cao đâm thẳng xuống, đường kiếm tuyệt mĩ khiến ai xem cũng phải ngợi khen. Y hiệp đá xoáy lên trên không, hai chân kẹp vào đầu mũi kiếm, vận công, xoay mình 360, Đông Hàn quay người lên trên rút mũi kiếm ra, nhờ lực từ chân Y hiệp, bật ra xa 2 trượng (khoảng 6m).
“Không hổ danh là ác ma. Võ công thật sự không tầm thường, lực sát thương cũng không “Dịu dàng” gì a.” - Đông Hàn
sắc mặt kèm giọng nói không hiện rõ biến đổi, nhưng rồi chợt hai má hắn hồng lên.
“Đúng là vừa đẹp vừa tài, đây là mẫu người ta đang đi tìm đấy, Hiệp Hiệp à, ta bắt đầu thích ngươi rồi đấy. Ngươi trông rất giống "Phu quân" ta nha, hay là ngươi làm phu quân ta luôn đi nha, dù gì ta cũng không tìm được "Phu quân", huynh ấy bỏ ta đi rồi.” - Đông hàn với vẻ mặt u buồn hiện lên cùng âm giọng uất ức.
“Nhưng không sao, ngươi sẽ là người thay thế.”
Hai chữ "Phu quân" Đông Hàn nói ra làm ai nghe cũng ngạc nhiên. Đông Phương Hàn có phu quân sao? Là ai mà "Tốt số" thế không biết? Chắc người đó cũng là bậc kì tài đây? Là ai nhỉ? Là ai? Vô số câu hỏi được đặt ra khi Đông Phương Hàn nói lên hai chữ "Phu quân". Trong khi đó có một người đang đen mặt lại, có hai người thì cười như điên, một người không cảm xúc và còn một người đang sôi máu.
"Gì chứ, dám gọi phu quân ngươi sao? Tên Đông Tà kia, hứ thật đáng ghét" Vũ Thiên Băng thầm ghim hắn trong lòng. Dù gì cô cũng là người vợ danh chính ngôn thuận của Dương Thiên Phong vậy mà tên Đông Hàn kia lại dám cả gan nhận vơ làm phu quân. Cô cũng biết ghen đấy nhé...
“Tại hạ Gia Tống đệ tử của phái Tống Kì xin mạn phép hỏi Tổ sư sát thủ Đông Phương Hàn đây một câu được không ạ.” - Một nam nhân không cao lắm, đứng dưới vọng lên. Nghe vậy, Đông Hàn nhếch môi
“Ngươi hỏi chi?”
“Xin mạn phép hỏi phu quân các hạ là ai?”
“Ta nói ra chỉ sợ các ngươi hoảng hồn thôi, nếu muốn ta sẽ không ngại nói cho các ngươi biết. Chính là vị cuối cùng trong tứ đại ác ma "Lãnh Phong Vô Tình".”
Đông Hàn phấn khởi nói trước sự ngạc nhiên của nhiều người.
Sao cơ? "Lãnh Phong Vô tình" là phu quân Đông Phương Hàn sao? Chuyện này thật khó tin nha? Là thật sao? Mọi người lại rôm rả hơn khi nghe đến "Lãnh Phong vô tình".
Bỗng từ đâu, một nữ nhân mặc y phục màu tím xuất hiện, trên tay cầm thanh kiếm cũng màu tím, trên mặt đeo chiếc mặt nạ che nửa khuôn mặt.
“Ăn nói hàm hồ, ngươi nói ai là phu quân ngươi?” - Nữ nhân tím y giọng nói có phần khiêu khích, có phần tức giận hỏi Đông Hàn.
“Ngươi là ai?” - Không chỉ Đông Phương Hàn mà cả thẩy mọi người ở đấy đều ngạc nhiên với sự xuất hiện của nữ nhân tím ngắt này. Đông Hàn nhíu mày.
“Là nương tử của "Lãnh Phong vô tình".”
Thanh âm mang giọng điệu lạnh lùng mà không kém phần chắc chắn, làm mọi người thêm tò mò hơn.
Chuyện quá gì vậy? Từ khi nào "Lãnh Phong vô tình" Lại có nhiều vợ đến thế này, sao ai cũng nhận mình là nương tử của tên máu lạnh đó hết vậy?
Dấu chấm hỏi trên đầu mọi người ngày càng lớn.
Đầu tiên là sự xuất hiện của "Tổ sư sát thủ" xong đến "Thần Y Độc" rồi lại "Âu Y Hiệp" giờ lại nương tử của "Lãnh Phong vô tình" nữa chứ. Thật là điên cái đầu. Mọi người đang theo đuổi suy nghĩ của mình thì có tới 4 người khác đang thầm cười với từng suy nghĩ khác nhau. Người thì nở nụ cười hạnh phúc, người thì nở nụ cười gian xảo kèm theo suy nghĩ "Này thì kêu không yêu nhé, ghen rồi kìa, Tỷ đã bắt đầu", người thì chỉ hơi mím môi "Băng tỷ ra trận, hay đây"...