Chờ! Ta Sẽ Chờ Em

Chương 44 - Ghen (I)


trước sau

*Tối đến*

Tích Cung

Vũ Thiên Băng đang ngồi ăn bánh, uống trà...

“Hoàng thượng, cung nữ ở cung" Thừa An" xin cầu kiến.” -Quốc Đạt, vị thái giám thân cận với Dương Thiên Phong lên tiếng.

“Cho truyền.”

Dương Thiên Phong đang ngồi phê duyệt tấu chương. Trước đây công việc này do Điệp Vũ đảm nhận, chỉ khi có việc cấp bách hay quan trọng thì Thiên Phong mới đứng ra làm, còn không những chuyện nhỏ nhặt đều do Điệp Vũ làm hết, nhưng từ lúc cùng Dương Thiên Hân trở về, thời gian tất cả Điệp Vũ đều dành cho Thiên Hân, vậy nên Điệp Vũ liền trao trả lại toàn bộ công việc cho Dương Thiên Phong. Hắn lúc này chỉ biết ngậm đắng nuốt cay mà làm, vì Điệp Vũ là người Dương Thiên Hân thương, mà Dương Thiên Hân lại là tỷ muội với hoàng hậu Vũ Thiên Băng, Dương Thiên Phong lại sợ Vũ Thiên Băng nên.......

Vũ Thiên Băng cũng nói với Dương Thiên Phong là phải tự làm những việc thuộc về mình, bớt thời gian chơi lại, phải trưởng thành hơn thì cô mới có những suy nghĩ khác về hắn. Vì thế hắn đang cố gắng thay đổi.

“Nô tì tham kiến Hoàng thượng, tham kiến hoàng hậu.”

Cung nữ lên tiếng đó không ai khác chính là cung nữ theo bên An Mỹ Ái, Mỹ Châu.

“Có chuyện gì?” - Dương Thiên Phong giọng lạnh lùng đầy quyền lực hỏi.

“Thưa hoàng thượng, Ái Phi nương nương ngả bệnh, muốn được gặp hoàng thượng.”

Dương Thiên Phong nghe vậy thì nhìn lén dò xem ý tứ của Vũ Thiên Băng, thấy cô vẫn đang ăn bánh thản nhiên như không có chuyện gì sảy ra, nên hắn lớn tiếng.

“Người đâu, hồi giá về "Thừa An Cung"”

Nói rồi hắn đứng lên đi. Khi mọi người đã đi hết rồi Vũ Thiên Băng mới đứng lên đóng cửa lại cái rầm.

“Tên Gió lạnh chết tiệt, giám bỏ mình ở đây mà đến vui vẻ cùng ả ỏng ẹo đó, hứ có giỏi đi được đi luôn đi, có tôi ở đây anh còn giám như vậy, yêu nàng, ta yêu nàng, mở miệng ra là nói yêu tôi. Thật tức chết mà.”

Vũ Thiên Băng thầm chửi hắn trong lòng, rồi cứ đi đi lại lại, mãi mà không đi ngủ.



*Thừa An Cung*

“Hoàng thượng giá đáo.” - Thái giám hô to.

“Mỹ Ái, khụ khụ.... tham kiến khụ.... hoàng thượng.” - An Mỹ Ái lết từ trên giường lết xuống miệng không ngừng ho, thỉnh an Thiên Phong.

“Ái Ái không cần hành lễ, nàng không khỏe thì cứ tịnh dưỡng.” - Dương Thiên Phong đến kế bên dìu An Mỹ Ái lên nói.

“Hoàng thượng, thần thiếp, thần thiếp.......* Khóc* thần thiếp rất nhớ hoàng thượng.” - An Mỹ Ái khóc, xong xà vào lồng ngực săn chắc của hắn. Hắn vội đẩy ả ra nói.

“Nàng đừng khóc nữa, không phải ta đã đến gặp nàng rồi sao? Thái y nói nàng bị bệnh gì?”

“Không có gì nghiêm trọng, chỉ là thiếp quá nhớ Hoàng thượng nên mới......” - An Mỹ Ái nhìn Dương Thiên Phong dò xét một hồi...

“À hoàng thượng, người có cảm thấy trong này nóng quá không?”

Mỹ Ái vừa nói, tay vừa cởi bộ xiêm y trên người, để lộ làn da trắng nõn nà, cùng thân hình nóng bỏng như đang muốn đốt cháy người bên cạnh.

Lúc này Dương Thiên Phong bất chợt đứng lên đi ra ngoài vừa đi vừa nói

“Nếu nàng đã không sao và cũng đã gặp được ta vậy thì ta về Kỳ Thiên cung nghỉ ngơi trước, ta còn nhiều tấu chương chưa phê nữa. Nàng nghỉ ngơi đi.”

“Hoàng thượng, hoàng thượng.” - An Mỹ Ái gọi với theo nhưng hắn đã sớm đi xa.

“Hoàng thượng, người sẽ không thoát khỏi tay thiếp.” - An Mỹ Ái khoác lại xiêm y, ánh mắt hiện lên dáng vẻ gì đó trông rất gian manh

*Quay lại Với Tích Cung*

Vũ Thiên Băng đang đứng ngồi không yên thì nghe tiếng bước chân, cô liền nhanh chân thổi nến, leo lên giường, đắp chăn và nhắm mắt lại. Dương Thiên Phong từ ngoài đi vào, khẽ gõ cửa, nhưng không thấy ai trả lời,
cung nữ canh cửa nói Hoàng Hậu đã nghỉ từ lúc hắn rời đi. Dương Thiên Phong mở cửa đi vào thấy Vũ Thiên Băng đang nằm trên giường nên hắn rón rén đến bên giường và trèo lên nằm.

“Tích cung của tôi nhỏ bé, không thể là nơi nghỉ chân thoải mái cho Hoàng thượng anh được, nên xin anh hãy rời khỏi, và đừng bao giờ đến đây nữa. Bên "Thừa An Cung" có lẽ còn chỗ nghỉ thoải mái cho anh hơn bên đây, hay Kỳ Thiên cung cũng rộng rãi không kém.”

Vũ Thiên Băng bất chợt cất giọng nói, nhưng không hề quay sang nhìn Dương Thiên Phong.



“Nàng đang giận ta sao?” - Thấy ngữ khí thay đổi của Cô, Hắn liền biết cô đang giận hắn. Từ "Anh" đó đã lâu hắn không nghe thấy. Nay lại xuất hiện rồi.

“Tôi không rảnh để giận anh, tôi thì có quyền gì giận anh?” - Nói nhưng tư thế cô vẫn giữ nguyên không có thấy được một chút động đậy thay đổi

“Nàng đang ghen sao?” - Hắn lúc này lấy tay chạm nhẹ vai cô. Cô thấy vậy liền lấy tay mình gạt tay hắn ra.

“Nếu nàng không giận ta vậy nàng dám nhìn ta không?” - Hắn thấy cô cự tuyệt như vậy nên lên tiếng.

“Sao tôi lại không giám?” - Nói xong cô quay mặt lại.

Ô kìa, chuyện gì vậy, mặt hắn và cô chỉ cách nhau 2cm. Mặt đối mặt, mắt đối mắt. Cô bỗng thấy khó thở. Ánh mắt cố tránh hắn.

“Nàng đang ghen?” - Hắn lại gặng hỏi

“Không có” - Cô phủ nhận rồi quay mặt nhìn lên trần nhà một cách trốn tránh.

“Không ghen? Vậy sao không giám nhìn thẳng mặt ta? Nếu nàng nói nàng không ghen có nghĩa là nàng không yêu ta, vậy nàng có giám nhìn thẳng mắt ta nói "Nàng Yêu ta là điều không thể, nàng không yêu ta.” vậy ta sẽ tin nàng không ghen”

“Tôi....”

“Nàng không dám. Vậy hóa ra nàng đã yêu ta là thật rồi sao?” - Dương Thiên Phong cố nhịn cười trước sự bối rối không hề nhẹ của Vũ Thiên Băng

“Được thôi tôi nói. Tôi Yêu Anh....... ưm........”

Vũ Thiên Băng quay qua nhìn Dương Thiên Phong, mới nói được 3 chữ thì cô đã bị đôi môi của hắn khóa trọn nên những từ phía sau chưa kịp nói, và e là không còn cơ hội để nói ra.

Ban đầu cô vùng vẫy đẩy hắn ra, nhưng rồi dần dần sự mạnh bạo của hắn cũng khiến cô buông lơi dần. Lần đầu tiên trong đời, cô được hôn, thật sự thì mùi vị cũng không tệ lắm. Mà công nhận môi của hắn mềm thật nha, rất ngọt, còn rất khỏe nữa. Cô chỉ biết nằm im không động đậy gì luôn, lúc này thần kinh cô như bị tê dại. Nhưng được 3p, cô mở mắt, bừng tỉnh, lấy hất sức bình sinh để đẩy hắn ra.

“Anh... anh đang làm cái gì vậy hả? Sao anh lại hôn tôi? Anh... anh thật đáng ghét mà.”

Cô nói rồi định phi thân xuống giường chạy ra ngoài, nhưng chưa kịp chạy hắn đã ôm gọn cô trong vòng tay của mình...

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện