Lãnh Mạch chưa ra tay mà Lôi Thành đã bị chiếm cứ vô cùng nhanh.
Quân đội Minh Vương ở Lôi Thanh và lính quái vật bị càn quét sạch bách, chúng tôi cũng đang kiểm tra số lượng thương vong.
Thật hoảng sợ khi ngoài một số binh lính bị thương ngoài da thì không một ai chết, số lượng người chết là con số không ở trong trận Lôi Thành này!
Nhớ lại lần trước tấn công Lôi Thành xác chết xếp.
thành núi mà lần này…
Tương phản quá mạnh, đa số binh lính đều không kịp phản ứng.
Đợi đến lúc quan kiểm kê nhân số rồi báo cáo, cả quân đội mới ném vũ khí áo giáp lên không trung hò reo mừng rỡ.
Đến cả tôi cũng không tin được.
“Sau khi các em đi, quân đội và binh lính của Lãnh Mạch không rảnh rồi.
Anh và Sỉ Mị huấn luyện họ ở Băng Thành” Tống Tử Thanh ngồi sau kể thong dong.
“Hãi thật, em cứ tưởng chỉ có em và Lãnh Mạch mạnh hơn, không ngờ tất cả đội quân cũng đang lớn mạnh mà còn phát triển với tốc độ khủng khiếp thế”
Tôi cảm thán từ tận sâu trong lòng, Những binh lính này rất trung thành, trong giai đoạn tuyệt vọng khi tôi và Lãnh Mạch lần lượt cắt cổ tay không rõ sống chết mà họ không chỉ vân tin tưởng Lãnh Mạch thủ vững Băng Thành, họ còn huấn luyện với Tống Tử Thanh và Si Mị để trở nên mạnh hơn nữa!
Diệp Hàn cưỡi ngựa quay về gọi chúng tôi vào Lôi Thành.
Bên trong Lôi Thành không có dân chúng, từ lúc trước đã bị Lạc Nhu tàn sát hàng loạt dân trong thành.
Lãnh Mạch dân quân vào trong thành, chuyện đầu tiên mà anh làm không phải là dàn xếp quân đội bố trí hành động kế tiếp, mà bảo binh lính lấy đầu thi thể của đám dân chúng treo trên tường thành xuống, an táng ở vùng ngoại ô Lôi Thành.
Thời tiết âm u trên đỉnh đầu Lôi Thành vì quân đội của Lãnh Mạch tới, mà đần dần tản ra, ánh sáng chiếu xuống một lần nữa, chiếu sáng cả Lôi Thành Bên trong Lôi Thành thảm hại hơn so với lần trước lúc chúng tôi tới, nhà cửa sụp xuống, khäp nơi đều là hài cốt, tất cả thảm thực vật màu xanh bị hủy hoại sạch sẽ, khắp nơi trên đường phố đều là rác thải, nhìn có vẻ tiêu điều.
“Về sau thành phố này còn có người ở sao?” Tôi nhìn bốn phía thành phố, đều cảm thấy vô cùng thê thảm.
“Cần một thời gian để khôi phục” Tống Tử Thanh nói: “Tộc dược sư sẽ phái người ở lại Lôi Thành, cải thiện vấn đề xanh hóa trước đã, mới có thể khiến người ở được, một thời gian sau, có lẽ tộc người lùn cũng sẽ tới giúp đỡ.”
Tộc người lùn và tộc dược sư đều là chủng tộc màu xanh lục, được gọi là tộc đàn rừng rậm, nếu bọn họ có thể tới giúp đỡ, cho dù không giúp việc đánh giặc, giúp cải thiện vấn đề xanh hóa thành phố cũng tốt Chúng tôi đi theo con phố chính của Lôi Thành, đi tới đại điện nghị sự của Lôi Thành.
Tôi lấy thân phận đại soái của Lãnh Mạch, cũng tham dự trận nghị