Từ Giang Minh chạy xe tới Lạc Dương mất khoảng sáu giờ, ban đầu tôi còn
thích thú ngồi ngắm cảnh bên ngoài. Có điều chỉ chưa tới một giờ sau
liền mệt mỏi, muốn nằm dựa vào người Tô Mộc nhưng ở giữa Tô Mộc và tôi
còn cách nhau yêu thân.
Mặc dù cô ấy bị tôi chiếm một tuần lễ,
cũng coi như là ân nhân của tôi, nhưng bây giờ lại ngồi giữa tôi và Tô
Mộc khiến tôi trong nháy mắt không thấy vui vẻ.
Nhân dịp Tô Đoàn
dừng xe nghỉ ngơi tại trạm dừng, tôi bảo Tô Mộc đem yêu thân đặt vào ghế trước bên cạnh ghế lái, sau đó tôi đã có thể nằm ở hàng ghế sau, gối
đầu lên hai chân Tô Mộc, ngửa mặt nhìn lên gương mặt nhỏ nhắn đẹp trai
của Tô Mộc.
Nhìn chưa được bao lâu tôi liền không nhịn được, đưa
tay nắm tay anh ấy, hỏi anh ấy lần này đưa tôi ra ngoài sao lại nói với
mẹ tôi là muốn ở Lạc Dương mấy ngày, chẳng lẽ anh ấy thật sự muốn đưa
tôi đi du lịch.
Tô Mộc cúi đầu nhìn tôi, dùng bàn tay kia nhẹ
nhàng sờ lên gò má tôi, cười nói: “Dĩ nhiên không phải đi du lịch mà là
đem em đi bán.”
“Gạt người, anh không được bán em.” Tôi nhất thời không vui, hướng về phía Tô Mộc nũng nịu.
Tô Mộc giống như rất thích tôi nũng nịu với anh ấy, cười sâu hơn, sau đó
nghiêm mặt nói: “Quả thật không phải đi du lịch, lúc trước ở vạn năm thọ vực nhìn thấy con yêu thử túc trực bên linh sàng kia, em còn nhớ
không?”
“Dĩ nhiên là nhớ, đó là ân nhân của em, nếu không phải nó cho em mượn yêu thân thì có lẽ bây giờ em đã bị hồn phi phách tán. Sao
anh lại nhắc tới nó?” Tôi không hiểu nói.
Tô Mộc nói: “Mấy ngày
trước khi điều tra lai lịch Lâm Yến Nhi anh đã tình cờ cô ta có đi lại
với Diệp gia ở Lạc Dương, mà gia tộc kia cũng là gia tộc huyền học, lý
lịch so với Tô gia thậm chí còn
sớm hơn mấy trăm năm. Năm đó trước khi
Tô gia bị diệt môn cùng với Diệp gia có quan hệ tốt vô cùng, hai nhà
thường xuyên qua lại, vậy mà Diệp gia lại có quan hệ với Lâm Yến Nhi.
Lần này chúng ta trả lại yêu thân sẽ tiện đường đi Diệp gia một chuyến,
nhìn xem quan hệ của Lâm Yến Nhi và Diệp gia là như thế nào.”
Tôi gật đầu một cái, nhưng vẫn có chút không hiểu, hỏi: “Cái này với yêu thử túc trực bên linh sàng có quan hệ gì?”
“Yêu thử túc trực bên linh sàng đã hơn ngàn năm, em cho là nó ăn không khí
để sống à? Là Diệp gia một mực thờ phụng yêu thử túc trực bên linh sàng, đời đời cũng canh giữ ở Lạc Dương chính là vì tiếp tục cung phụng yêu
thử túc trực bên linh sàng để nó còn sống, cho nên lần này em được yêu
thử cứu có lẽ có quan hệ rất lớn với Diệp gia.”
Tôi trong nháy
mắt liền hiểu ra: “Hóa ra là như vậy. Nhưng bây giờ nếu Diệp gia cùng
Lâm Yến Nhi có qua lại liệu có thể cùng phe với Lâm Yến Nhi? Chúng ta
bây giờ viếng thăm Diệp gia không chừng sẽ có nguy hiểm?”
Mặc dù
Lâm Yến Nhi đã bị Tô Mộc đả thương nhưng có thể nghe trong ý của Tô Mộc
thì Diệp gia cũng là gia tộc rất lợi hại, thậm chí so với Tô gia còn lợi hại hơn, nếu như bọn họ thực sự ở cùng phe với Lâm Yến Nhi thì chỉ dựa
vào Tô Mộc cùng Tô Đoàn, tình canh của chúng tôi sẽ rât nguy hiểm.