“Ừ, trước đây chị đã giao thủ qua với anh ta….
Cho nên chị biết rất rõ ràng, chú nhà chị bảo chị về sau chỉ cần có anh ta ở nhà là phải khóa trái cửa phòng lại”
“Vậy, vậy em nghe chị… Sặc, Minh Thành… Tối nay làm phiền anh rồi”
Ldd nhíu mày nói: “Không sao….
Em cứ yên tâm, anh sẽ không làm gì em đâu”
Kỷ Ngọc Thụ đỏ mặt, cúi thấp đầu nói: “Vâng…”
Tô Noãn Tâm nhìn mà buồn cười.
Được rồi, lúc trước khi cô vừa mới xác nhận quan hệ yêu đương cũng động một tý là đỏ mặt, tay chân không biết đặt đâu.
Bây giờ nhìn người khác cũng như thế luôn.
“Vậy thì Minh Thành, cậu dẫn Hoài An về phòng đi, có gì thì tìm người hầu trong nhà, tôi đến chỗ chú đây”
“Được, Noãn Tâm ngủ ngon”
“Ngủ ngon nhaI”
Bên trong phòng, Lệ Minh Viễn đã tắm xong.
Anh mặc một chiếc áo ngủ lụa màu tím, ngồi trên ghế sopha xem điện thoại.
Tô Noãn Tâm nhảy nhót đi tới ni “Kiểm tra vài thứ, đánh xong : “chú đang làm gì thế?”
“Yes, còn thắng mấy chục triệu nữa đó! Chú, chú nói xem tại sao.
mỗi lần tới nhà chú, cháu đều thắng tiền vậy?”
– Khóe miệng Lệ Minh Viễn co rút, đứng dậy nói: “Đâu chỉ thắng tiền…
Ông nội còn phải tặng bù quà cho em nữa!”
“Phụt… Là chú đòi cho em mà”
“Không, là ông cụ cảm thấy uất ức cho em, cho nên chủ động cho em”
“Oa, thật sao?”
“ừ”
“Quà đâu? Ở đâu rồi?”
“Trong ngăn kéo… Chìa khóa ở trong hộc tủ, tự mình lấy đi”
Thế mà còn khóa… Chắc