Tô Noãn Tâm nghe giọng nói bên kia điện thoại, cảm giác Minh Dao còn nói thêm vào câu dễ nghe, ấm lòng nữa, có lẽ Lục Viễn Phương sẽ khóc mất.
Cô dở khóc dở cười nói: “Lục Viễn Phương, ông còn có chuyện khác à? Tôi vừa mới nhìn thấy, hot search của diễn viên nhí...!đang chuẩn bị vào xem! Không chắc có phải của Minh Dao không, tôi muốn xem một chút.”
“Trên facebook sao?”
“Đúng vậy...!xếp hạng hai mươi mấy...!tôi muốn đi xem, tắt máy trước nhé" “Được.”
Cắt điện thoại, Tô Noãn Tâm lập tức mở Facebook ra, phát hiện hot search đó đã không còn ở hạng hai mươi mấy nữa rồi.
Hot search đã nhảy tới tận hạng chín.
Ôi trời ơi, cũng chỉ trong thời gian gọi một cuộc điện thoại thôi mà.
Rốt cuộc là ai mà lợi hại đến vậy, là Minh Dao nhà cô sao?
Kết quả vừa nhấn mở vào hầu như đều là hình ảnh mở đầu trong trailer của Cẩm y chi hành.
Bình luận phía dưới vô cùng nhiều.
Tôi tưởng rằng, chỉ có con trai con gái ruột mới có thể khiến tôi có cảm giác này...!không ngờ đứa trẻ này lại khiến tôi khóc đến thương tâm”
“Diễn viên nhí này...!vừa khóc một cái là có thể hạ gục mấy diễn viên lưu lượng, lợi hại!”
“Không được không được rồi...!Khóc chết tôi mất, rõ ràng chỉ có mấy chục giây, vậy mà tiếng khóc đó...!ôi trời, tôi nghe mà cũng thấy nhớ mẹ”
“Trailer, diễn viên nhí bùng nổ...!xếp hạng nhất trên bảng xếp hạng độ hot”
Tô Noãn Tâm dở khóc dở cười: “Minh Dao...!em nổi tiếng rồi.” Minh Dao hỏi với vẻ mặt khó hiểu: “Ồ, quay một bộ phim có thể nổi tiếng sao?”
“Chủ yếu là do em khóc rất tốt...!khiến người khác thương tâm...!em biết không, cảnh đó của em hoàn toàn làm trailer trở nên nổi bật, hiện giờ mọi người đều không quan tâm tới cốt truyện...!tất cả đều đang xem em khóc”
“Ha ha ha, chị, đó là vì em diễn tốt sao?”
“Đúng vậy, Minh Dao nhà chúng ta quá giỏi...!chị có thúc ngựa đuổi theo cũng không kịp”
"Chị cũng giỏi mà!”