Euler đã nghe rất nhiều về KGB, nhưng chưa bao giờ thực sự gặp tổ chức bí ẩn này.
Những lời truyền tai đã miêu tả sự bí ẩn và mạnh mẽ của KGB như thể nó có thật.
Nhưng chưa có bằng chứng chính xác để chứng minh điểu này.
Hoặc nhưungx người có thể xác nhận nó một cách tuyệt đối thì sẽ không bao giờ hé răng.
Người đàn ông tự xưng là Constantine rất đẹp trai với đặc điểm cho thấy thậm chí anh ta có thể là con lai.
Anh mặc một chiếc áo khoác da màu đen với hai huy hiệu đính trên cổ áo, một là huy hiệu đảng một là huy hiệu KGB màu bạc có hình ngôi sao năm cánh xếp thành cây kiếm nổi tiếng, với dòng chữ КГБ CCCP im phía dưới.
Có lẽ chính huy hiệu này đã khiến Constantine trông giống như nhân vật phản diện phong lưu nhất trong phim.
Cách anh xuất hiện cũng rất chói lòa, sáu gã vệ sĩ đi xung quanh.
Euler không nhịn cười nổi, không kiểm soát được biểu cảm khuôn mặt.
Không ngờ Constantine đưa tay về phía cậu trước, vừa mới mở miệng đã nói vào trọng điểm, “Đồng chí Kuvshnikov, rất vui được gặp cậu.
Báo Văn học đang chuẩn bị làm việc lại, cậu có thể yên tâm chờ thông báo về nước.”
Euler rất ngạc nhiên, Oleg gạt phăng bàn tay cậu chuẩn bị đưa lên, thay bằng tay mình.,”Xin chào.”
“Oleg, chúc mừng thăng chức.” Constantine không bận tâm
Oleg cười gian xảo, “Cảm ơn.
Miễn là Đảng và Nhà nước cần, tôi sẽ không ngần ngại thực hiện nhiệm vụ của mình.”
Constantine gật đầu: “Đảng và Nhà nước rất tin tưởng anh.
Tôi đến đây để thông báo các anh tạm thời hãy đóng quân ở Puli Khumri.
Ở Baghlan xuất hiện vài chuyện nhỏ, e là phải kéo dài thời gian bàn giao của các anh.
Tôi xin lỗi, đó là điều mà không ai trong chúng tôi mong đợi.”
Oleg nhướng mày, “Chuyện nhỏ?”
Constantine giải thích: “Chúng tôi đã bắt được một nhóm gián điệp quân sự mới đang cố gắng đánh cắp bí mật quân sự.
Theo chỉ thị của Tổng tư lệnh, Baghlan hiện đang tiến hành rà soát nội bộ toàn diện và sẽ mất ít nhất một tháng mới hoàn thành công việc này.
Để tránh cho người khác bị liên lụy không cần thiết, chúng tôi chỉ có thể yêu cầu các anh đóng quân ở Puli Khmuri.
Sau khi kiểm soát nội bộ xong sẽ đến Baghlan bàn giao.” Oleg cười, đây cũng không phải là chuyện nhỏ, “Cần KGB nhúng tay vào, chuyện này rất nghiêm trọng đúng không?”
“Cần bắt giữ rất kịp thời để không gây rò rỉ thông tin.
Nhưng sẽ ảnh hưởng xấu đến quân đội.
Cần phải điều tra thêm.”
“Có manh mối không?”
“Ý của các tướng lĩnh là do không được tuyên truyền và giáo dục nội bộ đầy đủ, dẫn đến những người lính này bị ảnh hưởng bởi lực lượng bản đia.
Đó là lý do tại sao ủy viên tuyên truyền chính trị bị mắng té tát.”
Điều này phù hợp với phong cách trốn tránh trách nhiệm liên tục của Liên Xô.
Ngay cả Oleg cũng nghe hiểu Constatine đang cố ý cà khịa, bộ phận tuyên truyền chính trị thật thảm, phải ôm cái tội to cỡ vậy.
Oleg không nhúc nhích hỏi anh, “Thế lực bản địa là quân phiệt địa phương sao? Giới quý tộc phương bắc bây giừo vẫn kiêu ngạo vậy hả?”
Constantine thở dài, “Các lãnh chúa địa phương ở Baghland độc quyền nghiêm trọng, cực kỳ mâu thuẫn với chính quyền Kabul, thậm chí liên hợp du kích chống lại quân đội chính phủ, xem trọng việc xâm nhập vào quân đội chúng ta.
Thêm nữa, với sự giúp đỡ của người Mỹ và người Anh, những tên ngu Afghanistan này đã khá tiến bộ.
Vài ngày nữa, tôi phải đến Kabul và gặp các thành viên của của Ủy ban Hòa giải Quốc gia để nói về việc này.
Kabul không phải là nơi duy nhất ở Afghanistan, không thể đánh giá thấp các lực lượng địa phương.”
Oleg hỏi, “Kế hoạch hòa giải đến đâu rồi?”
“Các cuộc đàm phán hòa bình giữa quân du kích và chính phủ đang được tổ chức, chúng tôi hiện đang trong giai đoạn đầu và sẽ sớm tiến hành vòng bỏ phiếu đầu tiên để đàm phán ngừng bắn.” Constantine nói, “Mọi sự chú ý đều đang đổ dồn về cuộc đàm phán hòa binh.”
Oleg nói đùa, “Xem ra rất khó để KGB đứng ở thế trung lập.”
Constantine ngớ ra, “Không bao giờ có thứ gọi là trung lập vĩnh viễn.”
Oleg nháy mắt, “Anh có thuốc lá không?”
Constantine rút một gói từ trong túi ra, còn chưa mở niêm phong, ném cho hắn, “Tiếp theo e là sẽ vất vả cho các anh rồi.
Chỗ này cũng không dễ ở, cẩn thận đấy.”
“Cám ơn.” Oleg nói, hắn tháo lớp kính rồi rút một điếu châm lửa, “Chúng tôi mới biết chỗ này bị đứt nguồn nước, e rằng không thể tự cung tự cấp lương thực được.
Nếu muốn đóng quân, thì điều kiện kém quá.
Sợ mấy anh em sẽ phàn nàn.
Chúng tôi vừa bị tấn công trên núi hôm qua xong, mất hai chiếc xe, một xe tăng, không có người chết, nhưng vẫn có người bị thương.”
“Vật tư và nguồn cung cấp không phải là vấn đề, tôi quan tâm đến an ninh hơn,” Constantine nói.
“Vậy cũng phải lấp đầy bụng trước, có chỗ ngủ mới có sức mà quan tâm chuyện này chứ.” Oleg nói.
“Đừng đánh giá thấp những người Afghanistan này, họ rất tinh ranh, họ có người Mỹ giúp đỡ phía sau.” Constantine híp mắt, ánh mắt lạnh lùng, “Tôi sẽ để đại tướng Cho Altolo điều người đến giúp các cậu giải quyết.
Trong thời gian này không có nhiệm vù cần thực hiện, anh chỉ chỉ cần nghỉ ngơi thật tốt và đợi bàn giao thôi.
Đừng tiếp xúc quá nhiều với thế giới bên ngoài, không cần thiết, đây là mệnh lệnh, Oleg.”
Oleg gật gật đầu, “Đương nhiên, tôi hiểu.”
“Chúc các anh may mắn.”
Sau khi Constantine rời đi, tâm trạng Oleg hơi nặng nề, Euler nói, “Anh nghĩ anh ta còn đang giấu diếm điều gì không?”
Oleg tặc lưỡi, “Tên giảo hoạt này, nói đông nói tây nửa ngày cũng không nói được câu nào quan trọng.”
“Phải ở lại lâu không?”
“Tình hình này, ít nhất phải mất một tháng, có thể sẽ lâu hơn.
“
Euler hỏi, “Anh nghĩ tình hình ở Baghlan nghiêm trọng đến mức nào?”
“Hả? Khó nói lắm.”
“Em có thể hiểu được sự thận trọng của mấy người phía trên đối với gián điệp quân sự.
Xét cho cùng, đó liên quan đến kế hoạch hòa giải.
Quân đội chính phủ và quân du kíhc có thể đàm phán hòa bình được hay không liên quan đến việc chúng ta có thể rút quân và di chuyển toàn bộ được hay không.”Ánh mắt Euler trở nên sắc bén, “Kiểm soát nội bộ quân đội vào lúc này, bắt gián điệp để đảm bảo thực hiện kế hoạch hòa giải, bất kể nó có phải là thế lực bản địa hay không, ít ra vẫn hành động theo chính sách chung.
Nếu tình hình nghiêm trọng, có nghĩa là bị các lực lượng nộ bộ cản trở.
Chuyện này không tốt tí nào.”
Oleg cảm thấy có lý, “Em là phóng viên, em rất giỏi trong việc hiểu các đường hướng chính sách.
Vậy sao em không nghĩ anh ta là kẻ lừa đảo?”
Euler bĩu môi, “Chuyện lừa hay không thì khó nói lắm.
Nếu KGB muốn lừa anh, anh nhận ra nổi không? Vậy anh ta còn làm tình báo làm chi nữa?”
Đến chiều, quân đồn trú Baghlan đến, quân đội chính thức tiến vào Puli Khmuri và đóng quân trong một nhà máy bỏ hoang ở góc phía nam của thị trấn.
Euler vào nhìn, hiển nhiên là đã được chuẩn bị trước.
Nhà xưởng tróng trơn sạch sẽ, gọn gàng, vửa sổ sáng sủa, có nệm và đồ dùng thiết yếu.
Oleg có phòng làm việc riêng và phòng ngủ, Euler còn phát hiện trong phòng ngủ có hai chai rượu vang.
Ở cái nơi nước còn không có mà đào được hai chai rượu vang chào đón quân Liên Xô như thế này, thật không dễ dàng.
Các binh sĩ ngủ trong một nhà máy lớn, giường kệ đường sắp xếp thành hàng