Thùy thấy vậy nhưng cũng không phải là 1 dạng dễ rủ đi chơi hay “gái hư” như ngta nghĩ, do vài ngày trước đó, được mấy thằng bạn san số dt nên nó đã nhắn tin hỏi thăm Thùy mấy bữa trước, với lại do mang tiếng đi du học nên nó cũng được lên giá và dễ được cái gật đầu đồng ý hơn là từ chối.
Dĩ nhiên, dc đi chơi với cô hot girl cũ của nó thì không phải là diệp mà lúc nào cũng xảy ra. Nó vội chạy thật nhanh đến tiệm quần áo Nguyễn Long gần nhất, mua 1 cái áo blazer và 1 cái áo sơ mi trắng mới tinh. Diện bộ suit này lên người nó nhìn chẳng khác gì 1 diễn viên hay ngôi sao điện ảnh, nó nghĩ vậy. Nó tự tin hơn vì bây giờ trong con mắt ngta ko ai xem nó như 1 đứa con nít nữa, đặc biệt là Thùy.
Nó đến nhà Thùy sớm 15’ trc hẹn, nó không muốn đến trễ bắt Thùy phải đợi vì đây có thể là cuộc đi chơi đần tiên và cũng có thể là cuối cùng giữa nó và Thùy. Nó đậu ở quán café vỉa hè đối diện nhà Thùy, ngôi nhà mặt tiền không lớn cũng không nhỏ, đối với căn biệt thự nó đang ở thì thật sự thì rất nhỏ nhưng ngôi nhà này thì cũng ok rồi. Ngôi nhà nhìn rất sang trọng, cửa sổ bằng gỗ nhung đen, tường trắng, cổng hàng rào sắt cao ngồng.
- Hey, Nguyên hả?
Nó giật mình vì bị vỗ vai sau lưng, quay bắng người lại mém hét toán lên thì nó thấy 1 cô gái đang cười với nó, mái tóc vàng cam được buối củ hành để mái dày che bờ tráng, chiếc áo polo đen bó sát người khoe vòng 1 căn tròn và bờ eo thon thả, chiếc quần short jean ngắn ngủn khoe đôi chân trần dài trắng mượt mà, đôi môi hồng óng ánh, đôi mắt to đen tròn xoe, Nhìn Thùy ở ngoài đẹp hơn trong facebook nhiều lắm, mang tiếng hot girl cũng ko phải lạ.
- Làm cái gì mà nhìn dữ vậy? (Thùy hỏi nó)
- Ờh đẹp thì nhìn chứ gì! Làm cái gì mà lâu dữ vậy??? Ngủ quên hả? (Nó đang cố gắng làm khoản cách giữa nó và Thùy ngắn lại bằng cách chọc ghẹo Thùy 1 cách cọc cằng thay vì ga lăng và lịch sự)
- Ơ, làm gì kệ tui, ai kiu đến sớm rồi giờ la (Thùy leo lên xe, đội nó bảo hiểm rồi để tay lên đôi lưng của nó làm chỗ dựa)
- He he! Thì tại không muốn Thùy đợi, tốt vậy hoy đòi gì nữa… (giọng nói ngọng nghịu của nó vì nó đang mắc cỡ, vì 1 vẻ đẹp ngây ngất của Thùy)
- Cảm ơn ha!!!
Quán café Phong Lưu ở đường Út Tịch quận Tân Bình là 1 quán café nổi tiếng nhất ở khu này mà nó được biết, lúc nào quán cũng tấp nập dàn xe khủng và muốn kím chỗ ngồi thoải mái trong quán này cũng không phải là chuyện dễ vì đa số tất cả bàn ghế lúc nào cũng bị cắm rễ bởi các đấng mài râu từ già tới trẻ, từ công nhân bình dân cho đến công tử thiếu gia. Họ đến đây, đầu tiên là vì café tất nhiên, nhưng ngoài ra, những cô gái phục vụ trong quan này nổi tiếng đẹp như tiên giáng trần. Nó không còn xa lạ gì với chuyện gái đẹp phục vụ quán café để câu khách nhưng vẻ đẹp của những cô gái chân dài ở đây khác xa với những quán khác, phong cách ăn mặt, trang điểm, tướng đi phục vụ khách, chẳng khác gì so với người mẫu đang đi trên xàn cat walk.
Thằng Huy, thằng Phong đã đến quán sẵn để chờ nó, mấy đứa bạn gái tụi nó dẫn theo cũng không xa lạ gì nhưng ngược lại chuyện nó dẫn Thùy đi theo lại làm cho tụi nó bất ngờ đến giật cả mình. Tụi nó biết rõ Thùy là ai và nó đã từng thích Thùy như thế nào, thằng Huy ranh mãnh ghẹo nó
- Ai vậy Nguyên? Em hôm bữa đâu rồi?
- Đồ con chó, ghẹo t hả mạy, t gần về Mỹ rồi tha cho t đi.
Nó quay qua nhìn Thùy thì nó có thể thấy vẻ ngại ngùng trong ánh mắt của Thùy và khuôn mặt đỏ bừng trông thật đáng yêu.
- Thằng Huy nó giỡn áh Thùy đừng nghĩ bậy (nó quay qua an ủi Thùy mong rằng Thùy ko có ác cảm với nó, chỉ vì thằng bạn khốn của nó)
Uống nước với nhau được 15’, nó moi cái dt ra, nhắn tin cho thằng Huy thằng Phong mặc dù tụi nó đang ngồi trước mặt nó.
- Chắc t tách riêng ra, xin lỗi tụi bay trước nhưng kèo này với tụi bay thấy chua chua, chắc