Mẹ của Diệp Phồn Tinh tên là Giang Như, là con gái duy nhất trong đồng lứa năm ấy ở Giang gia, từ nhỏ được nuông chiều lớn lên, chân chính là thiên chi kiều nữ[1].
[1] con gái của trời: ý chỉ những cô gái được ngàn vạn nuông chiều, yêu thương.
Cuộc sống của bà từ nhỏ tới lớn đều xuôi chèo mát mái nên dần hình thành tính cách kiêu ngạo, tự tin, bất cứ ai cũng không thể tưởng tượng được bà lại vì một người đàn ông mà chết vì trầm cảm.
Người đàn ông kia chính là ba của Diệp Phồn Tinh, Diệp Tấn Thành.
Giang Như thích ông, thích rất nhiều rất nhiều năm, vì một lần ông ngoài ý muốn cứu bà, cũng không giống những kẻ theo đuổi tùy tiện, ấu trĩ, không đủ ưu tú trước đây của bà.
Ông chưa đến hai mươi tuổi, trên lưng đã cõng cả một Diệp gia, tính tình trầm ổn kiên định, hành xử chu đáo, cũng đủ năng lực và thủ đoạn làm cho bà động tâm.
Vì vậy sau khi xác định tâm ý của mình, Giang Như trực tiếp chạy tới hỏi Diệp Tấn Thành, hỏi ông có muốn kết hôn với bà hay không.
Diệp Tấn Thành kinh ngạc hỏi bà vì sao, Giang Như thẹn thùng —— trước khi thích Diệp Tấn Thành bà cũng yêu đương vài lần, nhưng tâm vẫn lặng như nước, càng không theo đuổi ai.
Ở chuyện tình cảm này, bà trước nay là người được sủng trong lòng bàn tay. Sự kiêu ngạo và ngượng ngùng trong lúc tình đậu sơ khai khiến bà không biết nên biểu đạt tâm ý như thế nào với ông.
Hơn nữa với tâm lý sợ sau khi bị từ chối thì đến bạn bè cũng không thể làm, Giang Như quyết định làm trước nghĩ sau[2] đem người bắt vào tay rồi nói tiếp.
[2] nguyên văn là tư tiền tưởng hậu: suy đi nghĩ lại, làm trước nghĩ tới hậu quả sau.
Vì thế bà giương cằm, làm bộ vô vị nói với Diệp Tấn Thành, Giang gia muốn bà liên hôn với người khác, mà bà cảm thấy ông là đối tượng không tồi.
Diệp Tấn Thành nghiêm túc tự hỏi một phen, cuối cùng đáp ứng.
Giang gia nghiệp lớn, khi đó Diệp gia chỉ yêu cầu được giúp đỡ.
Về phần tình yêu gì đó, hoàn toàn không nằm trong kế hoạch nhân sinh của ông, đương nhiên ông sẽ không quá để ý, cũng không phát hiện mục đích chân chính gả tới của Giang Như là bắt lấy tâm ông.
Ông coi hôn nhân của hai người như một cọc giao dịch công bằng, một trách nhiệm quan trọng như tương lai của Diệp gia.
Nhưng đây không phải thứ Giang Như muốn.
Bà không muốn ông đối đãi với bà giống như đồng bọn hợp tác thương nghiệp khách khí cùng kính trọng, cũng không muốn cử án tề mi[3] trước mặt người ngoài, tôn trọng nhau như khách, thứ bà muốn là tình yêu của ông, là ông đáp lại tình cảm của bà.
[3] Chỉ sự vợ chồng kính trọng nhau (đối đãi như khách quý)
Vì thế bà bắt đầu tìm mọi cách để ông động tâm nhưng đều thất bại —— khi đó Diệp gia rơi vào thời điểm chuyển mình cực kì mấu chốt, Diệp Tấn Thành áp lực quá lớn, căn bản vô tâm chú ý tới nhất cử nhất động của bà.
Giang Như học nghệ thuật chuyên nghiệp, không hiểu chuyện trên thương trường, thấy vậy chịu đả kích cực mạnh.
Trước đây bà cảm thấy chỉ cần hai người kết hôn, ông nhất định sẽ động tâm với bà. Nhưng tự tin ngày đó đã bị nghiền nát bởi liên tiếp thất bại.
Bà bắt đầu lo được lo mất, do dự bất an thậm chí là nghi thần nghi quỷ. Cố tình đúng lúc ấy thân xác lẫn tinh thần của Diệp Tấn Thành đều mỏi mệt, không còn sức lực để ý tới bà.
Quan hệ bình tĩnh của hai người rốt cuộc bị phá vỡ, càng về sau càng không chịu khống chế mà chuyển xấu.
Mà ngay lúc này, bên cạnh Diệp Tấn Thành xuất hiện thêm một người phụ nữ.
Một người phụ nữ khác hẳn với một Giang Như kiêu ngạo cường ngạnh, không biết biểu đạt tình cảm của mình.
Ả mỹ lệ đa tình, ôn nhu săn sóc, còn phi thường có đầu óc kinh doanh, không chỉ có tiếng nói chung với Diệp Tấn Thành, còn có thể giúp ông phân ưu giải nạn.
Diệp Tấn Thành rất thưởng thức ả, dùng số tiền lớn đào ả từ công ty đối thủ còn giao cho ả trọng trách lớn.
Giang Như biết chuyện này, lòng bất an lên tới đỉnh điểm.
Cùng là phụ nữ, bà nhìn ra được người đàn bà kia có tâm tư khác với Diệp Tấn Thành, dù cho Diệp Tấn Thành với ả chỉ là yêu quý tài năng, nhiều năm qua ông chưa từng làm ra chuyện có lỗi với bà, nhưng bà vẫn cứ sợ.
Vì thế dưới tình thế cấp bách bà đã làm ra một chuyện —— bức người phụ nữ kia rời đi.
Về sau Diệp Tấn Thành biết được tức giận cực kỳ, hai người cãi một trận to, cuối cùng rơi vào chiến tranh lạnh.
Giang Như tâm hoàn toàn lạnh, bà thương tâm tuyệt vọng lại không có mặt mũi nói cho người nhà biết —— dù sao trước đây cũng do bà một hai phải gả cho Diệp Tấn Thành, người nhà không đồng ý, bà còn đi theo náo loạn mấy lần.
Ngay cả bạn bè, bà cũng kiêu ngạo không cho phép bản thân lộ ra tư thế yếu đuối chật vật trước họ, vì vậy ngày ngày ở nhà mượn rượu giải sầu, dần dần mắc trầm cảm.
"Khi đó tôi còn rất nhỏ, không hiểu vì sao bà ấy lại biến thành như vậy. Có một hôm bà uống say, ôm tôi vừa khóc vừa cười, tôi cực kỳ sợ hai, liền gọi cho ba."
"Lúc này ba tôi mới phát hiện trạng thái tinh thần của bà không ổn, tìm bác sĩ tâm lí cho bà —— à, chính là vị mà tôi giới thiệu cho anh đấy."
"Nhưng đã quá muộn, mẹ tôi khi đó đã trầm cảm nặng, trị liệu của bác sĩ căn bản không có tác dụng."
Diệp Phồn Tinh nói đến đây, dùng sức mút kẹo que, đem lệ quang trong mắt ép trở về.
"Buổi tối trước khi nhảy lầu một ngày, bà nói chuyện với tôi thật lâu. Bà nói bà rất xin lỗi tôi, rất xin lỗi ông bà ngoại và cậu. Bà còn nói bà hối