*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Editor: Trà Đá.
Câu “Anh đói” chứa đựng bao nhiêu hàm ý bên trong, Nam Từ đương nhiên hiểu rõ.
Cho nên cô không trả lời, trực tiếp cúp điện thoại.
Cố Phán ở đối diện được xem kịch miễn phí, cũng dần dần quên mất chuyện bị Thẩm Mộ Ngạn ngược đãi.
Cố Phán cười hì hì, đùa giỡn nói: “Sao rồi? Chiến đấu với Hoắc Tam thất bại rồi hả?”
Nam Từ không để ý, nhấn gọi cho trợ lý Trương.
Bên kia chưa đổ chuông được hai tiếng đã có thể nghe thấy tiếng trợ lý Trương, có vẻ tâm trạng không tệ lắm: “Bà chủ.”
Nam Từ cũng không khách khí, không còn bộ dạng vui vẻ nói chuyện tán gẫu với anh ta, mà nói thẳng: “Chuyện trên Weibo là do anh làm?”
Trợ lý Trương đắc ý: “Đúng vậy ạ, bà chủ yên tâm, tôi sẽ giúp bà chủ có một hôn lễ khiến tất cả phụ nữ trên toàn thế giới ghen tỵ!”
Nam Từ: “…”
Cô nén cảm xúc tức giận trong người, bình tĩnh nói với trợ lý Trương: “Nếu là vậy thì chi phí thuê hòn đảo và kim cương tặng cho khách mời anh sẽ trả nhé, được không?”
Trợ lý Trương: “???”
“Bà chủ???”
Nam Từ không quan tâm đến sự ngạc nhiên của anh ta, còn nói: “Nói tóm lại, một là anh tự mình dọn dẹp cái mớ hỗn độn trên mạng do anh bày ra, hai là anh phải trả hết chi phí cho buổi hôn lễ!”
Nói xong, cô trực tiếp cúp máy.
Trợ lý Trương ở bên này sửng sốt nửa ngày, cuối cùng cảm thấy oan ức.
Đúng lúc này, Hoắc Lâm cũng vừa họp xong, thấy các vị quản lý mặt mày đau khổ,
anh ta cũng không hỏi kết quả, mà trực tiếp đi vào văn phòng, tiến đến trước mặt Hoắc Lâm.
“Ông chủ, bà chủ vừa mới gọi điện thoại cho tôi.”
Hoắc Lâm cũng không ngẩng đầu, chỉ bình tĩnh đọc tài liệu, hững hờ đáp: “Ừ! Nói gì?”
Trợ lý Trương vốn định nói lại hết những gì bà chủ nói lúc nãy, nhưng nghĩ lại, không được, ông chủ cực kỳ chiều chuộng bà chủ, cái này lỡ như chỉ là lời nói trong lúc nóng giận của bà chủ, mà ông chủ lại muốn anh ta làm theo thì sao!
Ông trời ơi, nhiều tiền như vậy, anh ta có bán máu cũng không trả nổi!
Thế là anh ta dừng một chút, thay đổi cách nói: “À thì… Bà chủ nói không cho phép tôi làm theo lời ông chủ, nói tiền của ông chủ là do bà chủ quản lý, không thể lãng phí.”
Ừ, biểu đạt đúng ý tứ, còn khiến ông chủ vui vẻ, thật sự xuất sắc!
Dù sao trợ lý Trương cũng đã quan sát, nếu ông chủ được bà chủ để mắt tới, thì tâm tình ông chủ sẽ rất vui vẻ, mặc dù biểu hiện không quá rõ ràng, nhưng thân là trợ lý thân cận nên anh ta nhìn ra được!
Cho nên nói như vậy thì chắc chắn không ảnh hưởng gì!
Quả nhiên, trợ lý Trương vừa dứt lời, khóe môi Hoắc Lâm lập tức nhếch lên.
Sau đó, anh hững hờ đáp: “Không cần nghe cô