“Sếp, đây là danh sách những người tiếp xúc với sinh viên tên Cổ Kỳ trong thời gian gần đầy.”
Nhóm thám tử theo dõi Cổ Kỳ gửi tài liệu đã được chỉnh sửa cho Cao Thệ.
Cao Thệ mở tài liệu ra, tay lật giấy khựng lại giây lát, anh ngẩng đầu nhìn trưởng nhóm thám tử.
Trưởng nhóm thám tử cười khổ: “Thưa sếp, chúng tôi đã tra đi tra lại số liệu này rất nhiều lần, thật sự không hề sai.”
Cao Thệ lại cúi đầu đọc kỹ dòng chữ: Trong tuần này, Cổ Kỳ tiếp xúc hơn mười chín người.
Phát sinh quan hệ với mười người.
Mười chín người đó đều là nam.
Lại nhìn tiếp bên dưới, mấy tuần trước Cổ Kỳ cũng liên tục tiếp xúc với phái nam, nhưng số lượng không tăng nhanh như vậy, tuần trước của tuần trước là bảy người, tuần trước của tuần trước của tuần trước là ba người.
Kỳ lạ hơn là, cậu ta còn giữ liên lạc với những người này, mà bọn họ cũng biết bên cạnh Cổ Kỳ không chỉ có mình họ.
Tính đến hiện tại, số lượng phái nam đã quan hệ với cậu ta lên đến mười chín người, còn chưa xảy ra quan hệ và đang mập mờ thì khoảng chừng năm mươi người.
Cao Thệ nhìn bức ảnh chụp Cổ Kỳ của thám tử, trong ảnh đuôi mắt của Cổ Kỳ xếch lên, da trắng môi đỏ, mang theo một sức hút khó tả, giống như yêu tinh hút tinh khí của người.
Cậu ta còn đẹp hơn trước kia— Không sai, là đẹp, chứ không phải đẹp trai.
Bây giờ Cổ Kỳ có vẻ đẹp phi giới tính.
‘Hệ thống’ còn có thể từ từ thay đổi dung mạo của Cổ Kỳ?
Có lẽ là tác dụng của mấy phần thưởng như ‘kem dưỡng da’ hay ‘kem làm đẹp’?
Công lược càng nhiều đàn ông, có thể đạt được nhiều thứ hơn, đối tượng công lược có cấp bậc càng cao càng khó công lược, công lược thành công thì lấy được càng nhiều.
Vậy vì nguyên nhân gì mà dạo gần đây phạm vi công lược của Cổ Kỳ đột nhiên mở rộng ra?
Cao Thệ cẩn thận đánh giá mười chín người này, phát hiện bọn họ đều là sinh viên nghệ thuật, gồm có khoa biểu diễn, khoa âm nhạc, khoa vũ đạo, mặc dù số lượng có tăng, nhưng thiên phú và vóc dáng của bọn họ rõ ràng thua kém hẳn trước kia.
Giống như có chuyện gì đó rất gấp rút, làm cho Cổ Kỳ không thể không buông tha những đối tượng công lược chất lượng, phải lấy số lượng bù vào.
Lúc trước Nhạc Nhạc có nói, sau khi công lược đàn ông thành công, có thể đạt được điểm thiên phú tương ứng.
Những người này đều là sinh viên nghệ thuật, một khoảng thời gian nữa sẽ diễn ra cuộc thi triển lãm tranh, có phải cậu ta muốn hấp thu thiên phú của những người này để nâng cao thiên phú của mình, từ đó chiến thắng Tôn Quân?
Công lược đàn ông để thu lợi về cho mình— Quả là rất giống tà thuật.
Trong đầu Cổ Kỳ toàn yêu đương nhăng nhít, ngoài ra chỉ quan tâm mỗi chuyện tranh đua với Tôn Quân, nguy hại không lớn, nếu loại hệ thống này mà rơi vào tay người có mưu đồ xấu xa, không tránh khỏi gây ra vấn đề nghiêm trọng.
Cũng không biết hệ thống này có thể tạo ra một ‘siêu nhân’ không.
Cũng may Cổ Kỳ chỉ chăm chăm vào nhan sắc và công lược, Cao Thệ nhìn tranh vẽ của cậu ta, kỹ năng bị thụt lùi rất nhiều, xem ra trong thời gian này không luyện tập đàng hoàng, chỉ muốn đi đường tắt.
Dù có công lược được học bá như Lâm Côn, cũng không giúp chỉ số thông minh của cậu ta tăng lên được bao nhiêu.
Cao Thệ cũng đã báo cáo chuyện của Cổ Kỳ, người của Sở Linh Quản có tới xem xét nhưng không tìm thấy dấu vết của quỷ quái trên người cậu ta.
Chỉ có Quỷ Nhãn nói ở mi tâm của Cổ Kỳ có dấu ấn màu đỏ, trông rất kỳ lạ.
Cao Thệ lại xem tiếp hồ sơ của những người đàn ông bị Cổ Kỳ công lược, anh càng xem càng nhíu mày, phát hiện ra Chu Đạt và Lâm Côn tiều tụy thành ra như vậy không phải là tình cờ, tất cả đàn ông của Cổ Kỳ đều chung tình trạng như vậy, ai càng ưu tú thì càng tiều tụy nặng hơn.
Giống hệt bị hút dương khí.
Là vì nguyên nhân bọn họ ân ái mỗi đêm?
Trực giác mách bảo Cao Thệ điều này không đúng, anh vừa báo cáo tin tức này cho Sở Linh Quản, bên kia nhanh chóng phản hồi.
Mấy tuần gần đây Cao Cố Sanh không gặp Cổ Kỳ, còn tưởng cậu ta đang mài kinh nấu sử, chưa từng nghĩ cậu ta lại chỉ lo làm mấy chuyện tào lao.
Nghe Ngân Linh nói, người của bọn họ đã bắt đầu điều tra những người đàn ông có tiếp xúc với Cổ Kỳ, để xem xem trên người bọn họ có dính âm khí không.
Cao Thệ khép hồ sơ lại, sau khi nhóm thám tử rời đi, anh lại bắt đầu chuẩn bị chuyện đấu thầu.
Ba ngày sau sẽ tổ chức buổi đấu thầu, Cao Thệ để giám đốc chi nhánh lấy danh nghĩa của mình đi đấu thầu cho công ty chi nhánh, vì vậy anh không cần phải lộ mặt.
Nhà họ Thừa phụ trách lĩnh vực bất động sản và vật liệu xây dựng, Cao Thệ thu dọn vài thứ rồi lái xe đến tìm Thừa Trạch Kỳ.
Hôm nay tiệm trang điểm đóng cửa không đón khách, Cao Thệ lấy chìa khóa cửa hông mà hắn cho anh vào nhà.
Thừa Trạch Kỳ để râu ria mọc xồm xoàm, ngồi lù lù trong phòng nhỏ tối thui, ánh sáng từ laptop chiếu hắt ra làm khuôn mặt của hắn trắng bệch, trông còn thân tàn ma dại hơn Lâm Côn.
Cao Thệ bị dọa hết hồn, giơ tay kéo rèm cửa sổ ra, Thừa Trạch Kỳ đau đớn hét lên: “É é é, tôi sắp bị thiêu đốt bị thiêu đốt!”
Cao Thệ đưa tay xốc hắn đứng lên khỏi chỗ ngồi: “Mấy ngày nay không gặp, sao trông anh thấy gớm vậy?”
Thừa Trạch Kỳ chán nản cúi đầu, giống như con chó bị mắc mưa.
Cũng may Thừa Trạch Kỳ mắc chứng rối loạn cưỡng chế sạch sẽ, dù hắn không xử lý râu ria nhưng căn phòng rất gọn gàng ngăn nắp, chỉ là quá ngăn nắp giống như lâu rồi chưa ở ngủ trong căn phòng này vậy.
Cao Thệ nhìn quầng thâm mắt của hắn, đoán có lẽ hắn không ngủ trong một thời gian dài, bất đắc dĩ day trán đỡ Thừa Trạch Kỳ nằm lên giường: “Anh nghỉ ngơi trước đi!”
Thừa Trạch kéo chăn che bộ râu thấy gớm của mình lại, chỉ lộ ra đôi mắt long lanh đáng thương.
“Tôi không ngủ được.”
Cao Thệ nghĩ một chút liền hiểu: “Bạch Thi chưa kết thúc huấn luyện?”
Thừa Trạch Kỳ lắc đầu: “Không phải… Em ấy kết thúc rồi, còn đi quay show nữa.”
Cao Thệ hỏi: “Anh nên vui mới phải chứ? Sao tự đày đọa mình không ra con người thế này?”
Giọng nói ấm ức của Thừa Trạch Kỳ từ trong chăn phát ra: “Hu hu hu…Tôi, tôi hình như lại nhìn nhầm nữa rồi…”
Cao Thệ kéo ghế tới ngồi: “Nói nghe coi?”
Lần này Thừa Trạch Kỳ rất uất ức.
Thiên phú tạo mẫu của Thừa Trạch Kỳ có thể nói là quỷ khóc thần sầu, năm đó hắn vì theo đuổi bạch nguyệt quang Xá Đình Tạ mà tiến vào làng giải trí, trở thành stylist riêng của cô ta.
Năm đó Xá Đình Tạ mới ra mắt không lâu, Thừa Trạch Kỳ cũng mới chân ướt chân ráo tiến vào làng giải trí.
Thừa Trạch Kỳ dùng đôi tay tài hoa