Mộ Yên Nhiên chỉ do dự trong chốc lát, ngay lập tức nở một nụ cười nhẹ nhàng với ông nội Lục, “Ông Lục, con đồng ý, nhưng mà con cần phải tôn trọng ý kiến của Tấn Uyên nữa.
”
Nếu như là Mộ Yên Nhiên trước đây, có lẽ trước lời ép buộc vô hình này cô ta đã hất tay bỏ đi, nhưng cô ta lúc đó còn có một Lục Tấn Uyên vô cùng bao dung cho cô ta, luôn cho cô ta tùy hứng, muốn làm gì thì làm.
Mà bây giờ… Cô ta đã không còn dũng khí như trước đây, cho dù có phải hy sinh thứ gì đi chăng nữa, chỉ cần có thể giữ Lục Tấn Uyên ở lại bên cạnh, cô ta cũng đều có thể chấp nhận được.
Lục Tấn Uyên hiển nhiên không ngờ đến việc Mộ Yên Nhiên sẽ nói như thế, ông Lục nghe xong câu này, tươi cười đến nỗi mặt lộ ra cả nếp nhăn, “Tốt, đứa bé này quả thật đã trưởng thành rồi, không còn tùy hứng như trước đây nữa, vậy thì cứ quyết định vậy đi.
”
“Đợi một chút ạ, ông nội, việc này… con không đồng ý”
Lục Tấn Uyên cuống lên, việc này tại sao có thể quyết định một cách mù quáng như thế được, anh vốn dĩ không thích Mộ Yên Nhiên, sớm đã chẳng còn chút tình cảm nam nữ gì với cô ta rồi, làm sao có thể đính hôn cùng cô ta được chứ?
Mộ Yên Nhiên nghe thấy Lục Tấn Uyên nói xong lời này, khuôn mặt cứng đờ lại, sau khi Diệp Uyển Tĩnh nhận ra, vội vàng nắm lấy tay cô ta,
“Tấn Uyên, con gái người ta cũng đồng ý rồi, hơn nữa, hai đứa quen nhau cũng lâu như thế rồi, bây giờ con còn do dự cái gì nữa?”
Ông Lục cũng phát cáu nhìn Lục Tấn Uyên, ông đã sắp xếp mọi thứ hoàn hảo cho anh rồi, lẽ nào, Lục Tấn Uyên không chọc ông tức chết thì không sống yên được sao?
“Đính hôn là chuyện lớn, không qua loa được, đối với Yên Nhiên, con đã…”
Có Mộ Yên Nhiên ở đây, lại đang trước mặt người lớn trong nhà, Lục Tấn Uyên muốn nói nhưng lại thôi, không thể nói ra những lời quá tuyệt tình được, nhưng hàm ý trong câu nói này, anh không cần nói mọi người cũng đều rõ ràng.
Mặt của Mộ Yên Nhiên đỏ rực, cô ta đã từ bỏ hết tất cả mọi thứ, từ tôn nghiêm cho đến ước mơ của mình, thậm chí đến sự rụt rè của mình cô ta cũng đã vứt đi, còn chưa xác định mối quan hệ đã đến dây dưa ở lại nhà của một người đàn ông, thu lại được chỉ là kết quả như thế này thôi sao?
Cô ta cảm thấy tôn nghiêm của bản thân thật sự đã mất sạch, lần này, cho dù Diệp Uyển Tĩnh có cố gắng trấn an và an ủi cô ta như thế nào đi chăng nữa thì cô ta cũng không thể ngồi yên ở chỗ cũ được nữa, “Bác gái, ông Lục, con xin lỗi ạ, hay là để con về trước vậy, ở lại đây chỉ gây thêm phiền phức cho hai người thôi.
”
“Yên Nhiên, Yên Nhiên!”
Di Uyển Tĩnh nhìn thấy Mộ Yên Nhiên đã quyết tâm muốn rời đi, trong lòng cảm thấy vô cùng ngượng ngùng, hung hăn trợn mắt trừng Lục Tấn Uyên, đứa con trai này của bà ta bình thường thông minh, sao tới chuyện này lại trở nên hồ đồ như thế.
Ông Lục nhìn thấy Mộ Yên Nhiên không chịu được sự nhục nhã mà rời đi, tức giận đến mức cầm cây gậy trong tay mình giơ lên, “Lục Tấn Uyên, anh thật sự muốn chọc cho tôi tức chết đúng không, anh đuổi theo con bé ngay cho tôi!”
Lục Tấn Uyên quả quyết không tuân theo, “Ông nội, bây giờ cô ta đã đi rồi, nên con sẽ nói thẳng luôn, chuyện giữa hai người chúng con đã là quá khứ rồi, con đã không còn bất kỳ tình cảm nam nữ gì với cô ta hết, vì tốt cho cô ta, cũng như vì tốt cho tất cả mọi người, ông và mẹ đừng nên tiếp tục ép buộc con nữa.
”
“Được… Được lắm… Mọi thứ mà tôi làm đều sai rồi đúng không, chỉ có anh là đúng thôi chứ gì, tôi không quản anh nữa, bây giờ anh cút ngay đi cho khuất mắt tôi, cút đi! Khi nào nghĩ thông rồi thì hẵng trở về.
”
Ông Lục tức giận đến mức thở gấp, chỉ tay về phía cửa, tức giận nói với Lục Tấn Uyên.
Lục Tấn Uyên cau mày, thật ra, tính tình của ông nội và anh rất giống nhau, đều là những người cố chấp không muốn thay đổi những chuyện mà mình đã quyết định, bây giờ đối chọi gay gắt với ông chỉ khiến cho tình hình tồi tệ hơn thôi.
“Ông nội, vậy con rời đi trước, đến công ty ở một đêm, về chuyện này, con không thấy mình đã làm sai chỗ nào cả, ông ở nhà cố gắng nghỉ ngơi thật tốt, đừng quá tức giận mà tổn thương đến thân thể, con đi trước đây ạ.
”
Lục Tấn Uyên ổn định lại trạng thái của mình, cầm áo khoác lên bước ra ngoài.
Chỉ là, lời này của anh, không chỉ không khiến ông Lục hết giận mà ngược lại còn khiến ông càng thêm bốc hỏa, trực tiếp lấy cây gậy của mình đập vào lưng của Lục Tấn Uyên, “Thật sự là không thể quản được anh rồi, cái nhà này, sợ là không đến lượt tôi làm chủ nữa rồi!”
Bước