Ôn Đình Vực im lặng, lái xe lao như bay về phía trước, dù hòa vào dòng xe cộ nhưng tốc độ xe vẫn chẳng hề giảm đi chút nào.
Mây đen dày đặc bao trùm khuôn mặt điển trai khiến tim người khác run sợ.
Cố Niệm Niệm nhẫn nhịn, cô nhớ lại điểm tốt của Ôn Đình Vực trước đây, quyết định chịu đựng lần này.
Sau khi xe chạy đến khu căn hộ Thang Thần, Cố Niệm Niệm bị Ôn Đình Vực kéo cổ tay lôi vào trong.
Anh dáng cao chân dài nên đi cực nhanh, cô chạy theo không kịp, cả đường cứ nghiêng ngả lảo đảo, nhìn qua vô cùng chật vật.
Cô loạng choạng bị kéo đến phòng tắm, một vòi nước lớn phun thẳng vào người cô.
“Anh làm cái gì vậy!” Cố Niệm Niệm tức giận.
Vừa rồi ở trên xe quăng rượu của cô thì thôi đi, bây giờ còn kéo cô vào phòng tắm, dùng vòi sen xịt cô.
Nước phun ra từ vòi sen là nước lạnh đấy! Người đàn ông này tính để cô chết cóng chắ!
c Bộ tóc giả màu đỏ trên đầu bị Ôn Đình Vực kéo xuống, ném sang một bên làm cô thét chói tai.
Ệ) “Anh thả tôi… tôi ra… Lạnh quá…” Cô Niệm Niệm liêu mạng giãy giụa, ngặt nỗi chút sức lực ấy của cô thật sự không đáng kể với Ôn Đình Vực.
Một tay của Ôn Đình Vực khống chế cô, tay khác thì cầm vòi sen nhắm đúng hướng cô mà phun cho đến khi rửa sạch lớp trang điểm tèm lem trên mặt.
Cố Niệm Niệm bị giày vò đến độ hấp hói, cả người gần như tê liệt.
Ôn Đình Vực trực tiếp bế cô đặt lên bồn sứ rửa mặt, xé rách toàn bộ tất lưới của cô.
Cả quá trình hết sức thô bạo, làm Cố Niệm Niệm đau muốn chết.
“Ôn Đình Vực, anh điên rồi!” Có Niệm Niệm rít gào