Đáng tiếc là kế hoạch dùng khổ nhục kế của cô đã không lừa được tên đàn ông nhìn tưởng hiền lành vô hại mà lòng dạ lại vô cùng đen tối kia.
Trong lòng cô tiếc nuối nhưng ngoài mặt lại tỏ ra kinh ngạc: “Á! Việc này đúng là vô cùng nghiêm trọng!” Vệ Vi hạ thấp giọng: “Có một người chết ở nhà của ngài Roth, tất nhiên là nghiêm trọng rồi.
” Nhiếp Nhiên yên lặng gật đầuCũng đúng, thế giới của cô với thế giới của hội dân văn phòng này không giống nhau Cô lớn lên trong thế giới tràn ngập mùi thuốc súng, ngập trong máu và mồ hôi, chết một mạng người đối với cô đơn giản như giết chết một con kiến vậy.
“Ôi trời, cô làm sao vậy?”Đột nhiên người con gái bên cạnh hồ lên một tiếng kéo Nhiếp Nhiên về với thực tại.
Cô và Vệ Vi cùng lúc nhìn sang bên đó.
“Vừa nãy tôi cắt giấy không cẩn thận bị dao rọc giấy cứa vào tay, đau chết đi được!” Tay của cô gái kia bị của một nhát, máu chảy rơm rớmNhiếp Nhiên nhìn cô gái kia không ngừng thổi vết thương ở tay mình, thật sự là vô cùng kệch cỡmCó chảy một chút máu thôi mà làm gì mà phải làm quá lên như thế, đúng thật là! Cô thu lại ánh mắt khinh thường lại, nhìn sang phía Vệ Vi bên cạnh lúc này sắc mặt tái nhợt, tay cầm đôi đũa cũng run lên.
“Chị Vi, chị sao thế?”Nhiếp Nhiên phát hiện ra mồ hôi của Vệ Vi chảy ròng ròng hai bên thái dương,3tay cũng nắm chặt, biểu hiện rất khác thườngVệ Vi cố gượng cười yếu ớt: “Không.
.
không sao.
.
Tôi hơi mệt một chút, muốn về văn phòng trước.
” Nói rồi cô ta run rẩy đứng dậy“Vậy để tôi đưa chị về, tôi cũng ăn xong rồi.
”Nhiếp Nhiên vội vàng đỡ lấy cô ta, dìu cô ta ra khỏi nhà ăn.
Họ vừa mới đứng dậy thì đã nghe thấy một giọng nói vô cùng quen thuộc: “Cô Diệp, vừa đúng lúc cô cũng ăn cơm ở đây, có món gì ngon có thể giới thiệu một chút không?”“Ngài Hoắc?” Nhiếp Nhiên ngạc nhiên nhìn Hoắc Hoành.
Người này không phải là không muốn đến chỗ đông