CHƯƠNG 1599
“Không cần cảm ơn, sức khỏe là của mình, phải chăm sóc nó cho thật tốt.”
Giữa trưa, Lưu Canh Hoằng lại đến chỗ cô, hẹn cô cùng nhau đi ăn tối.
Đường Tiểu Nhiên suy nghĩ xem phải lấy cái cớ gì để từ chối anh ta.
Mặc kệ Lưu Canh Hoằng có ý với cô hay không, cô nhất định phải có khoảng cách nhất định.
Nếu như cùng nhau đi ăn gì đó thì chắc chắn sẽ bị đồn bậy đồn bạ, ảnh hưởng vô cùng không tốt.
Nhưng chưa để cô mở miệng thì Lưu Canh Hoằng đã nói: “Không phải là ngày hôm qua cô nói có một tiệm bún gạo ăn rất ngon à, tôi và chị Triệu đều rất thích ăn bún gạo, nhưng mà không tìm thấy chỗ nào ngon hết, tan làm dẫn bọn tôi đi ăn đi.”
Đường Tiểu Nhiên nhíu mày: “Chị Triệu cũng đi hả?”
Lưu Canh Hoằng gật đầu: “Đúng vậy.”
“Vậy cũng được, nhưng mà hôm nay để tôi mời cho.” Đường Tiểu Nhiên nói.
Nghe vậy, Lưu Canh Hoằng mỉm cười trêu ghẹo: “Mặc dù tôi không có thói quen để phụ nữ mời mình, nhưng mà nhìn bộ dạng này của cô, nếu như tôi không đồng ý thì e là ngay cả cơm cũng không có mà ăn.”
Lời nói bông đùa khiến hai người nhìn nhau bật cười, bầu không khí lập tức dịu lại, hòa thuận vui vẻ.
Đường Tiểu Nhiên mỉm cười.
Chị Triệu rất tốt với cô, nếu như cô ấy đã muốn ăn, vậy thì nhất định phải đi.
Đến lúc tan làm, Lưu Canh Hoằng đi lấy xe.
Đường Tiểu Nhiên và chị Triệu ngồi lên xe, nói cho anh ta biết
Rất khó để tìm một con hẻm nhỏ ở nước K, phải phí một lúc lâu mới tìm được, là món bún qua cầu.
Lưu Canh Hoằng còn đứng chần chờ ở cửa.
Đường Tiểu Nhiên quay người lại: “Nếu như không muốn ăn, vậy thì chúng ta đổi chỗ khác đi, tôi chỉ quan tâm tới sở thích của mình mà lại quên mất hỏi anh và chị Triệu.”
Hoàn cảnh ở đây không tốt cho lắm, mấy cậu con trai nhà giàu như thế này đều đến nhà hàng cao cấp, không quen là chuyện bình thường.
Chị Triệu nắm tay lại: “Chị không sao đâu.”
“Tôi cũng không thành vấn đề.”
Lưu Canh Hoằng khoác tay, chân di chuyển đi vào trong.
Diện tích cửa hàng rất nhỏ, so sánh với vẻ dầu mỡ bên ngoài thì ở bên trong khá là sạch sẽ.
Đường Tiểu Nhiên thường xuyên đến cửa hàng này ăn bún, ở bên trong có rất nhiều món có thể thêm vào trong bún, cô muốn ăn lạp xưởng hun khói, rau thơm, còn có thịt viên.
Bà chủ đến hỏi: “Ăn phần lớn hay là phần nhỏ?”
Đường Tiểu Nhiên hỏi Lưu Canh Hoằng trước.
Anh ta nói ăn phần nhỏ.
Chị Triệu nói: “Một người thích ăn chắc chắn phải ăn phần lớn rồi.”
Đường Tiểu Nhiên trả lời bà chủ: “Hai bát lớn, một bát nhỏ.”
Bún được nấu rất nhanh, bà chủ cười tủm tỉm bưng bát bún đi tới.