Lúc A Quan đến phòng khám thì Vân Khanh đã đau nghiêng cả người, cơn đau giống hệt như đêm qua.A Quan lập tức đưa cô đến bệnh viện.Bác sĩ nói lúc cô đến kì lại bị cảm lạnh nên cần truyền dịch khẩn cấp để giảm đau.Vân Khanh nhanh chóng vào phòng bệnh.Lục Mặc Trầm gọi điện đến trách cứ: “Thấy chưa, ai bảo em không nghe lời. Còn nói là ăn cơm trưa, cuối cùng lại thành ăn trong bệnh viện, nếu như buổi chiều em còn dám chạy về phòng khám thì ông đây đánh gãy chân em.”“…” Hừ, không biết là bị ai chọn giận đến phát đau.“Anh có một cuộc họp.” Lục Mặc Trầm bây giờ chưa thể qua bệnh viện được: “Anh bảo A thẩm mang cho em ít canh.”Vân Khanh nghe theo sự sắp xếp của anh, không từ chối nữa, mặc dù trước mặt cô vẫn có một phần cơm của bệnh viện… Cô cố hỏi thêm một câu: “Vậy khi nào anh mới đến gặp em?”Giọng nói bên kia rất nhẹ nhàng, chậm rãi: “Ba giờ.”“Em chờ anh, nhưng mà đừng nói cho bọn trẻ.”“Có một người không hiểu chuyện là đủ rồi, anh làm sao có thể để cả ba người cùng nhau làm loạn chứ?”“…”Cúp điện thoại xong, Vân Khanh chậm rãi ăn cơm, sau khi truyền dịch thì cô đỡ hơn rất nhiều, hai giờ cô đi tìm phòng vệ sinh.Tầng này là khoa phụ sản, có rất nhiều thai phụ đi đi lại lại.Cô không ngờ lúc đi ngang qua phòng làm việc của bác sĩ thì gặp Quý Chỉ Nhã.Vân Khanh nhìn lên tên phòng: Giữ khỏi sảy thai.Mấy hôm trước Hạ Thủy Thủy nói cô ta bị đưa đến bệnh viện, Vân Khanh cảm thấy có lẽ không giữ được đứa bé rồi.Nhưng không ngờ lại vẫn giữ được, đúng là càng làm việc ác thì làm gì cũng thuận lợi.Trong phòng còn có hai vệ sĩ và hai người giúp việc, trong đó có một người giúp việc nhìn rất quen mặt.Là người trong biệt thự Cố gia, có vẻ như được Lục Nhu Hi phái tới đây.Xem đã Cố gia cũng khá quan tâm đến đứa bé này.Nhưng không thấy Cố Trạm Vũ.Vân Khanh không biết Lục lão gia có biết chuyện Quý Chỉ Nhã mang thai đứa con của Lục Trạm Vũ hay không, chuyện này làm sao có thể xảy ra được? Làm sao giải quyết hậu quả?Nhưng mà dù sao những chuyện này cũng không liên quan đến cô.Cô nhắm mắt lại, quyết định rời đi, nhưng lại thấy có một người đang đi đến.Vân Khanh giật mình, trốn sang một bên.Bạch Vũ Linh nhìn hơi mệt mỏi, vệ sĩ đi sau đang kéo theo vali, có vẻ như là mới từ đâu đó trở về. Cô nghe thấy Quý Chỉ Nhã yếu ớt nói: “Mẹ,