Bà liếc nhìn hai người họ vô cùng không vui.
Giọng nói của bà đậm sự mỉa mai và châm biếm.
Hôm nay Hàn tổng hùng hổ xông tới đây là cớ làm sao.
Muốn khoe khoang với tôi rằng cậu sắp cưới vợ rồi à.
Đã thế sợ tôi không tin còn dẫn cả vợ chưa cưới đang mặc váy cô dâu tới đây nữa chứ.
Thật nực cười,Vợ chưa cưới của anh còn hùng hổ dám nói san bằng Biệt viện của tôi nữa.
Các người xem lại đây là đâu, đây không phải là tập đoàn Hàn thị của các người.
Hai ngươi thật sự phải quá đáng như vậy sao , hai người xem đây là cái chợ hay là nhà thờ.
Tôi không phải là mục sư nên không muốn chứng dám hôn lễ cho hai người đâu.
Mời hai người về cho, ở đây làm bẩm mắt tôi.
Hàn Vân Phong từ đầu tới giờ vẫn không lên tiếng, anh đợi cho Bạch Uyển nói hết mới chậm dãi mở lời.
- Mẹ à, cho con gặp cô ấy có được không.
?
Bạch Uyển tức giận tát Hàn Vân Phong thêm một cái nữa.
trước kia bà rất hi vọng con gái bà sẽ đoàn tụ lại với anh ta.
nhưng bây giờ bà không muốn, một chút cũng sẽ không.
Hàn Vân Phong, ai là mẹ của anh vậy.
anh muốn làm sao nữa, anh muốn cho con gái tôi chết không nhắm mắt được à.
Hay là muốn nó độn mồ sống dậy chứng dám lễ cưới cho hai người thì mới chị rời đi.
?
Hàn Vân Phong bối rối vô cùng, anh trong đầu chỉ nghĩ tới Hứa Hân Hoan mà không để ý tới Giang Nhạn Sương vẫn đang lẽo đẽo theo mình.
Bây giờ anh muốn giải thích thế nào cũng vio dụng.
Anh đổi phương án.
- Hồ phu nhân, cho con gặp mặt cô ấy một lần có được không ? Con gặp rồi sẽ đi.
Bạch Uyển hất luôn chén trà trên bàn tới mặt cậu.
- Hàn Vân Phong, cậu điên đủ chưa? Cậu muốn tôi tức chết cậu mới vừa lòng có phải không ?
- Hồ phu nhân , con không có ý đó.
từ ngoài cửa vang lên giọng nói tức giận nhưng đậm chất mỉa mai của Hồ Hiểu Tử.
- Hàn tổng, miếu nhỏ như nhà chúng tôi không chứa nổi hai người đâu, mời hai người đi chỗ khác.
Rồi một người đàn ông cao to đẹp trai phong độ bước vào, khiến Giang Nhạn Sương ngây ngốc.
Vậy hóa ra đây là nhà họ Hồ nổi tiếng ở Thanh Thành.
Cô đã nghe từ lâu mà chưa bao giờ để ý, bởi vì cô còn phải lo cho Hàn Vân Phong nữa.
Hồ Hiểu Tử bước tới chỗ Bạch Uyển dìu bà ngồi xuống ghế
Thấy con trai đã về, bà cũng không đôi co nữa mà ngồi xuống ghế uống trà xem con trai sẽ xử lí chuyện này như thế nào.
Thái độ của Hàn Vân Phong vẫn kiên quyết như cũ.
hôm nay nếu không tìm thấy Hứa Hân Hoan anh nhất định sẽ không đi.
Hồ Hiểu Tử vẻ mặt cười cợt nhìn anh.
Hàn tổng, anh và cô tình nhân bé nhỏ của anh tới đây để đưa thiệp mời à.
Quả thật là có thành ý.
Vậy thì chúng tôi xin nhận thiệp mời của anh vậy.
.
Bây giờ mong anh về cho.
Mẹ tôi đã nhiều tuổi rồi, vốn không chịu được đả kích mạnh.
Anh tới đây như vậy là muốn đòi mạng mẹ tôi có phải không ?
Chị tôi trên trời có linh thiêng nếu thấy anh làm như vậy chắc cũng độn mồ mà sống dậy mất.
Hàn Vân Phong biết lần này anh tới đây có lẽ quá đường đột.
Đã thế lại