Con xe Lamborghini đã yên vị trong bãi đổ xe của trung tâm mua sắm.
Cũng hơn một tuần rồi Thiên Di và An Nhiên không đến đây. Hít thở không khí ở một nơi ngập tràn đồ hiệu quả thật rất khác.
An Nhiên khoác tay Thiên Di rồi cùng nhau đi dạo vòng quanh những cửa hàng túi xách.
Nhân viên ở đó đều biết hai người vì lúc trước họ thường xuyên đến đây và là một trong những khách hành VIP của shop.
Những mẫu túi xách mới nhất được lấy ra, An Nhiên rất kén chọn trong việc lựa chọn túi xách nên cũng mất khá lâu mới có thể tìm được chiếc túi vừa ý.
Còn Thiên Di cô chỉ đứng đó chọn cùng bạn mình vì Thiên Di đến trung tâm mua sắm sang trọng bật nhất này là để tìm thứ khác.
Hai cô gái xinh đẹp lại tiếp túc dạo quanh trung tâm mua sắm, An Nhiên xách trên tay rất nhiều thứ mình vừa mua được còn Thiên Di thì lại chưa mua được gì.
Quầy trang sức ở ngay trước mặt, một cửa hàng với thiết kế sang trọng lấp lánh nổi bật nằm ở ngay phía trung tâm. Đó là nơi mà Thiên Di đang hướng tới.
Nhân viên lịch sự, mỉm cười cúi chào hai người.
"Xin chào tiểu thư, không biết là tiểu thư đây muốn tìm món trang sức như thế nào?" Nhân viên nữ với chất giọng thật ngọt ngào hỏi.
"Black Sky." Thiên Di đáp một cách ngắn gọn.
An Nhiên đứng bên cạnh đang xem những chiếc nhẫn kim cương liếc mắt về phía bạn mình, nở một nụ cười hiểu ý. Hoá ra là đến đây để tìm bảo vật mà Lục thị vừa cho ra mắt. Thảo nào cô cứ cảm thấy lạ, trước giờ Thiên Di thường không mấy hứng thú với trang sức.
"À sợi dây chuyền được làm từ kim cương đen nằm trong dự án Hoàng Kim của Lục thị vừa mới ra mắt đã ngay lập tức được rất nhiều người săn đó, muốn tìm mua cũng rất khó. Nhưng tiểu thư yên tâm, cửa hàng chúng tôi vẫn còn một sợi duy nhất. Hôm nay tiểu thư đây đến thật đúng lúc, sợi dây chuyền đẹp đẽ sang trọng như vậy được tiểu thư diện lên lại càng làm tôn lên vẻ đẹp của nó."
Nhân viên nói không ngừng, cuối cùng lấy ra một sợi dây chuyền kim cương trông thật hút mắt.
Thiên Di thường không hay đến quầy trang sức đều có lý do cả, nhân viên rất khéo ăn nói nhưng lại nói quá nhiều. Cứ đơn giản nhanh gọn như những nơi bán túi xách hay quần áo có lẽ sẽ hay hơn.
"Được rồi, tôi lấy sợi này." Thiên Di quyết định.
"Vâng ạ, tôi sẽ gói nó lại cho cô."
Nữ nhân viên mỉm cười đáp, nhưng chưa kịp quay lại vào trong để đóng gói thì lại có một giọng nữ lanh lãnh vang lên.
Trái với sự vui vẻ khi bán được hàng của nhân viên vừa tiếp Thiên