Thiên Di dù nhìn thế nào cũng thấy cô gái tên Uyển Lam này không vừa mắt. Gương mặt trang điểm quá đậm, ăn mặc hớ hênh lại còn trông rất hống hách. Nhớ đến lần trước ở bữa tiệc Lục gia, nếu không có Lục phu nhân cùng nhiều người khác ở đó có lẽ Thiên Di đã cho cô ta một bài học nhớ đời rồi.
"Có chuyện gì sao?" Cô hỏi.
"Hoá ra là Lục phu nhân à. Tôi là Hạ Uyển Lam, cô còn nhớ chứ?" Uyển Lam hơi nhếch môi hỏi ngược lại.
Thiên Di vờ như đang suy nghĩ sâu xa, rồi cuối cùng làm ra một bộ mặt như nhớ ra chuyện gì đó.
"À đúng rồi! Có phải cô là người luôn theo đuổi chồng tôi đúng không?"
"Nhưng mà hình như anh ấy có vẻ không thích cô cho lắm." Thiên Di nói với chất giọng bình thản, điệu bộ rất tự nhiên.
Uyển Lam nghe vậy giận đến mức không nói nên lời nhưng vẫn phải kiềm chế lại.
"Vậy à, bây giờ tôi mới biết đấy. Tại vì lúc tôi ở bên cạnh, Vĩ Phong trông có vẻ rất vui." Cô nở một nụ cười khiêu khích.
Lời nói vừa rồi tất nhiên là bịa ra, mỗi lần nhìn thấy Uyển Lam, gương mặt Vĩ Phong vẫn lạnh tanh như mọi khi thậm chí sắc mặt còn trở nên khó coi hơn.
An Nhiên đứng bên cạnh nghe ngóng, nghe đến đây cô chỉ muốn phá lên cười vì mức độ chai mặt của cô gái này quả nhiên nằm trên một level khác.
Thiên Di có vẻ như chẳng tập trung hay để tâm mấy đến lời nói của Uyển Lam. Vốn bịa ra những chuyện này để khiến Thiên Di cảm thấy khó chịu nhưng phản ứng của cô lại khiến Uyển Lam chẳng hài lòng chút nào.
"Vậy nhờ cô ở bên cạnh Vĩ Phong nhiều hơn Dạo này tâm trạng của anh ấy tương đối tốt, thỉnh thoảng tôi cũng muốn nhìn thấy sắc mặt khó coi của chồng mình nhưng không được đây này."
Thanh âm cất lên thật nhẹ nhàng nhưng đầy thâm thúy. Thiên Di thừa biết cái cô Uyển Lam này đặt điều mà nói.
"Cô...cô nói vậy là có ý gì?" Uyển Lam liếc Thiên Di một cái, ánh mắt thể hiện sự tức giận.
"Ý của tôi là gì, có lẽ Hạ tiểu thư đây là người hiểu rõ nhất." Giọng nói vẫn thản nhiên ổn định, đối với loại người như cô ta thì không nên tức giận hay thể hiện ra quá nhiều cảm xúc của mình.
Uyển Lam không đề cập đến vấn đề này nữa, cô biết nếu tiếp tục, người mất mặt sẽ chính là mình.
"Lục phu nhân đến đây mua trang sức à?" Cô ta hỏi sang chuyện khác.
"Đúng vậy."
"Thứ tôi đặt, đã gói xong chưa vậy?" Cô quay sang hỏi nhân viên nữ lúc nãy.
Nữ nhân viên trở nên ấp úng. "Thưa...thưa tiêu thư. Vị tiểu thư đây cũng muốn mua sợi dây chuyền này. Tôi đã nói là cô là người đến trước nhưng..."
Thiên Di gật đầu hiểu ý, hoá ra Uyển Lam đi đến đây là vì lý do này. Muốn tranh với cô sao? Hạ Uyển Lam vẫn còn non kém lắm!
"Tôi đến đây