''Cô biết là tốt, cho nên, cô cũng phải biết rằng nếu cô thực sự biến mất thì Hạ Thị chắc chắn cũng sẽ biến mất cùng cô, tôi nói được làm được!''
''Vậy nếu như tôi không biến mất thì có phải có thể thu hồi lại việc thu mua giả của Vân Duệ không?'' Hạ Tịch Nghiên hỏi.
''Nếu đã biết là giả sao còn hỏi tôi!'' Mục Chính Hi nói.
''Tất nhiên là phải bắt đầu từ anh ra mặt giải thích, tin tức lần này tung ra cho dù không phải là thực sự thu mua thì cũng để khiến nội bộ của Hạ Thị khủng hoảng rồi. Cứ vậy nhiều đối tác sẽ không hợp tác nữa, Hạ Thị sẽ tổn thất nghiêm trọng!'' Hạ Tịch Nghiên nhìn Mục Chính Hi, nói rõ từng câu từng chữ về mặt lợi và hại trong đó.
Mục Chính Hi đang dựa vào đó, vốn dĩ cho là cô chỉ nghĩ đơn giản vì nhà họ Hạ, không ngờ lại nhìn sự việc được rõ ràng như vậy.
Xem ra trước kia anh quá coi thường người phụ nữ này rồi! Lúc này anh nâng mắt lên nhìn Hạ Tịch Nghiên: ''Xem ra, cô rất rõ lợi ích trong đó nhỉ!''
''Tôi đã từng học quản trị kinh doanh, đây chỉ là điều cơ bản nhất thôi!'' Hạ Tịch Nghiên nói, cũng không cần giấu diếm mà thẳng thắn thừa nhận.
''Nếu đã học quản trị kinh doanh sao lại đổi thành thiết kế?'' Mục Chính Hi bống nhiên nhìn cô hỏi.
Hạ Tịch Nghiên nhíu mày: ''Đây là chuyện của tôi, không phải đến cả chuyện này cũng phải nói đấy chứ?'' Hạ Tịch Nghiên hỏi lại.
Nghe vậy, Mục Chính Hi nhướng mày, đổi chủ đề, nhìn cô: ''OK, muốn để tôi ra mặt làm sáng tỏ cũng được, tôi cũng có một điều kiện.''
''Chỉ cần không kết hôn thì thế nào cũng được.'' Hạ Tịch Nghiên lập tức mở miệng.
Mục Chính Hi: ''...''
Thấy cô nói, giống như kết hôn với anh trở thành chuyện vô cùng đau khổ, Mục Chính Hi trừng cô một cái, Hạ Tịch Nghiên chuyển tầm mắt, không nhìn qua