Con Rể Thủy Thần

Hoàng tử


trước sau

Thực ra《My Heart Will Go On》chính là bài hát nguyền rủa người yêu của cái xã đoàn thần bí nào đó đúng không QAQ.

Tôi trốn trong lồng ngực Uslus, ngơ ngác nhìn cái thuyền hoành tráng kia đâm đầu vào núi băng trong cái khí trời cực tốt không sóng không gió, ánh sao trải rộng này, sau đó không chút do dự “đùng” một cái tan tành.

Anh trai thuyền gỗ à, anh chỉ mới đụng vào núi băng thôi chứ có phải đụng vào bom nguyên tử đâu, có cần phải mới đụng một cái mà vỡ tan tành như vậy không? Tốt xấu gì cũng phải kiên trì một chút chứ!

Chờ chút… ở thời điểm như thế này, cái thuyền bể nát một cách kỳ lạ kia… chẳng lẽ chính là cái chiếc thuyền tai hoạ chở Hoàng tử?!

Nghĩ tới đây, tôi lập tức nheo mắt lại, cố gắng tìm kiếm cái đầu tóc quăn quen thuộc bên trong đám người đang hoảng loạn vì rơi xuống nước.

Cố lên Ariel, có thể trải qua những tháng ngày hạnh phúc bên cạnh nam thần hay không đều phụ thuộc vào lần hành động này đó!

Tôi căng thẳng nắm lấy cánh tay của nam thần đang vòng vào cánh tay của tôi, chuẩn bị sẵn sàng lao ra huỷ diệt tên Hoàng tử đó một cách nhân đạo… À, sai rồi, là cứu người một cách nhân đạo, nói chung là dựa theo kế hoạch đẩy anh ta lên trên bờ để cô công chúa nước láng giềng phát hiện anh ta, từ đó về sau anh ta cứ đi cầu độc mộc [1] của anh ta, còn tôi đi đường Dương Quan [2] của tôi, cả hai chúng tôi đều hạnh phúc HE hết…

[1] Cầu độc mộc/ con đường gian nan 独木桥: Ví với con đường gian nan hiểm trở.

[2] Đường Dương Quan 阳关道: Chỉ con đường qua Dương Quan – nay thuộc phía Tây Nam huyện Đôn Hoàng tỉnh Cam Túc – đi Tây vực, sau này còn dùng để ví von với tiền đồ sáng lạn thênh thang.

Nhưng chúng tôi đợi một hồi lâu, lâu đến nỗi mặt biển hỗn loạn dần yên tĩnh trở lại, tất cả người rơi xuống nước đều run rẩy bò lên trên tảng băng, từ đầu đến cuối tôi vẫn không nhìn thấy bóng dáng của cái đầu tóc quăn kia.

Chẳng lẽ trải qua mười lăm năm ngoan cường chống lại, cuối cùng đại thần vận mệnh cũng từ bỏ chơi khăm tôi rồi?

Tôi lại cảnh giác nhìn xung quanh một lúc, sau khi xác định cảnh báo đã được huỷ bỏ thì nôn ra một cái bong bóng, mười lăm năm, cuối cùng tôi cũng được vui đón cuộc sống không bị chơi khăm nữa!

Thả lỏng mình, tôi vẫy vẫy cái đuôi cứng ngắc, cảm giác được đuôi mình vừa lướt qua cái gì đó, cảm giác kiểu dáng giống như là của cái trường bào vậy… tình hình gì vậy nè!

Bắp thịt vừa mới thả lỏng giờ lại căng ra, tôi rũ mắt nhìn chằm cánh tay bị mình ôm lấy đang để ngang ngực, chợt nhận ra cái cánh tay dẻo dai rắn chắc, bắp thịt rõ ràng này thuộc về ai —— Từ lúc mình rơi khỏi núi băng, Uslus vẫn luôn duy trì tư thế ôm cả người cô như vậy không hề thay đổi.

“Us, Uslus…” Dựa theo kế hoạch của tôi, lúc này tôi nên xấu hổ rồi sợ hãi vùng ra khỏi lồng ngực của Uslus, sau đó  bụm mặt làm nũng nói, “Ây dà, người ta cũng đã bị anh ôm thế này rồi anh cũng nên phụ trách với người ta đi ~”, thể hiện mình rằng rất ngây thơ (cô?). Nhưng sự thật lại là, ôm ấp của nam thần thiệt rắn chắc mà, hoàn toàn không muốn rời khỏi tí nào, hơn nữa nam thần à, da dẻ cánh tay của anh trơn nhẵn quá chừng làm móng vuốt của người ta không thể lấy ra khỏi cánh tay của anh rồi nè >///<.

Thái độ của Uslus cũng rất khác thường, anh cứ để tôi tuỳ ý ăn vạ trong lồng ngực mình, cánh tay hình như còn có xu hướng ôm chặt hơn. Giữa lúc tôi đang say mê trong lần tiếp xúc thân mật hiếm thấy này thì cảm giác được Uslus cúi đầu, nói nhỏ bên tai tôi: “Còn ba phút nữa sẽ qua sinh nhật của em. Nói cho tôi biết, nguyện vọng của em…”

Nam thần anh có thể đừng nói chuyện kế bên tai của em được không, anh cứ như vậy người ta thật sự không thể giải thích được ý tứ của anh đâu…

Lại nói tiếp, tôi đã sớm quên mất mình còn một cái giao ước với Uslus rồi, nhưng xem tình hình này chắc Hoàng tử sẽ không xuất hiện đâu. Không bằng nhân dịp này âm mưu chút lợi ích cho mình đi muahahaha ~

Tôi nhẹ nhàng vẫy đuôi một lát, cảm nhận được cánh tay của mình hơi do dự trong chốc lát rồi vẫn buông ra theo suy nghĩ của mình. Tôi đổi thành một tư thế đối diện với Uslus, hơi lùi lại, lộ ra nụ cười hơi căng thẳng, chậm rãi giang hai cánh tay: “Uslus, nguyện vọng của em là…”

Xin anh cho em một cái ôm chính thức, cùng với một… nụ hôn chính thức.

Nhưng không chờ tôi nói hết nguyện vọng của mình, mặt biển phía trên đầu chúng tôi truyền đến âm thanh vỡ vụn của núi băng. Tôi phản xạ có điều kiện ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy thứ gì đó đen thùi lùi nhanh chóng chìm xuống mặt biển, trùng hợp rơi vào chính giữa cánh tay đang giang ra của tôi.

Ôm kiểu công chúa đúng tiêu chuẩn luôn.

Tôi biết ngay cái vận mệnh này không dễ dàng chịu để yên mà QAQQQ!!!

“Uslus cứu mạng a a a!!!” Trong tình huống chưa hề chuẩn bị tâm lý gì lại gặp phải BOSS lớn nhất cuộc đời một cách trực diện như vậy, còn lấy cái tư thế kỳ quái như ôm kiểu công chúa, điều này khiến cho phòng tuyến tâm lý của tôi sụp đổ hoàn toàn như lâu đài cát bị thuỷ triều đập vào vậy, không thèm để ý tới hình tượng nữa tôi lập tức trốn sau lưng Uslus tìm kiếm sự che chở.

Tôi ló đầu ra nhìn qua vai Uslus, đề phòng nhìn chằm chằm đối thủ trong số mệnh của mình. Không cảm thấy ngạc nhiên chút nào, anh ta giống như đúc với cái tượng đá cẩm thạch đã đập vào hoa viên đáng yêu của tôi một cách thô bạo. Ngay cả độ quăn của tóc cũng y nguyên trăm phần trăm.

Không biết keo xịt tóc hiệu gì mà lại có thể phát huy tính không thấm nước mạnh mẽ dữ vậy = =, tôi nằm trên lưng nam thần thầm oán trách.

Uslus không chút để ý đến cánh tay đang ôm cổ anh của tôi, chỉ cùng tôi trừng mắt nhìn chằm chằm cái đầu tóc xoăn không khoa học của vị kẻ thù chung kia. Tôi kề sát vào bên tai Uslus, nhỏ giọng nói: “Uslus, anh nói…”

“Chỉ là một tên loài người bị chết chìm mà thôi, không có gì đáng sợ cả.” Uslus chẳng cần quay đầu đã cắt ngang lời tôi, có lẽ là do thời tiết chuyển

lạnh, sao cô cứ luôn cảm thấy trong giọng nói của anh có lẫn vào mấy miếng băng lạnh vậy nhỉ…

Nhưng mà nam thần à anh chắc chắn là anh ta đã chết rồi chứ? Vừa nãy em vẫn còn thấy tay chân anh ta đang vùng vẫy mà, à, còn phun bong bóng nữa… Chúng ta không cần tới đó bổ thêm một dao sao?

Mà vị Hoàng tử đang hôn mê kia cũng dùng hết sức để chứng mình rằng mình còn hi vọng cứu sống, lại bắt đầu vui sướng bơi tới… Hơn nữa còn giống như càng bơi càng tới gần cô ấy?

Đệt mịa, anh đứng có tới đây, tôi đã tìm được tình yêu đích thực của mình rồi thì anh cũng nên chắp cánh cùng bay [3] với keo xịt tóc của mình đi, động vật có vú và loài cá không có kết quả tốt đâu nên anh đi nhanh đi!!!

[3] Nguyên văn là song túc song phi 双宿双飞: Ý chỉ cặp nam nữ yêu đương thắm thiết không phân ly.

Tôi dựa vào bả vai Uslus run lẩy bẩy, run giọng thầm niệm thần chú anh ta không nhìn thấy tôi, anh ta không nhìn thấy tôi… Đệt mịa, hình như anh ta nhìn thấy ma ma tôi rồi, tôi cảm giác như sắp bị bắt rồi ấy QAQ.

Ngay lúc tôi đang cố gắng hạ thấp sự tồn tại của mình xuống, Uslus lại chẳng có lòng thông cảm gì kéo tôi từ sau lưng anh ra phía trước, tạo thành tư thế đứng đối diện với anh, cúi đầu nhìn thẳng vào gò má tái nhợt đi vì sợ hãi của tôi, hỏi: “Em đang sợ hãi?”

“Mới, mới không phải sợ hãi!” Tôi gắng gượng không muốn thất lễ trước mặt nam thần, nhưng đến khi tôi dùng khoé mắt liếc nhìn bóng người gần trong gang tấc của Hoàng tử thì ác mộng liên quan đến việc bị biến thành bọt biển lại cháy lên trong đầu tôi, cái khuôn mặt xanh lên vì ngạt thở kia nhìn tôi đáng sợ như bị thần chết kêu gọi vậy… “Aaa, được rồi được rồi em thừa nhận là em sợ mà, Uslus mau để anh ta tránh xa em chút đi aaa!!!” Tôi lại vùi cơ thể vào lồng ngực Uslus, cố gắng che lại từng tấc da thịt đang lộ ra bên ngoài.

Tuy rằng Uslus không đẩy tôi ra, nhưng anh cũng chưa đưa tôi rời khỏi phạm vi uy hiếp của cái con mực kia. Chỉ hỏi: “En thấy rõ hình dáng của anh ta chứ? Em biết anh ta là ai không?” Âm thanh quạnh quẽ trước giờ nay lại mang theo sự gấp rút hiếm thấy.

“Đương nhiên biết rồi, anh ta không phải là cái đầu thạch cao đã rơi vào hoa viên của em sao?!” Còn là cội nguồn bi kịch của đời tôi nữa, là đối thủ kiếp này của tôi! “Dù anh ta có mọc đầy san hô em cũng nhận ra!”

“Vậy em không muốn cứu anh ta sao?” Uslus đẩy đầu tôi ra khỏi lồng ngực của anh, ép tôi phải nhìn thẳng vào đôi mắt tựa như vực sâu kia của anh: “Cho dù anh ta có chết thì cũng không sao?”

Nam thần à không phải vừa nãy anh mới nói anh ta chết rồi sao? Sao anh có thể lật lọng như vậy? Anh như vậy sao em có thể biết thời biết thế thấy chết không cứu được!

Tôi do dự ba giây, giữa cái mạng nhỏ và thuộc tính lương thiện trời ban tôi vẫn lựa chọn người trước mặt: “Uslus, không phải anh nói anh ta chết chìm rồi sao? Thực sự không còn cách nào khác cả, chúng ta tới trễ rồi…” Hi vọng sẽ không vì vậy mà làm giảm mất độ thiện cảm của nam thần…

Nghe được câu trả lời khô cằn của tôi, Uslus lại nở nụ cười, đường nét lạnh lẽo cứng rắn lập tức trở nên dịu dàng, đôi mắt híp lại, khoé môi nhếch lên: “Tin tưởng tôi vậy sao? Hửm?” Âm cuối đi vào lỗ tai của tôi, khiến cơ thể tôi xụi lơ hết một nửa chỉ trong chớp mắt.

Nếu nam thần là phù thuỷ biển tam quan [4] bất chính thì quá tốt rồi…

[4] Tam quan: chỉ 3 cách nhìn là “thế giới quan” “giá trị quan” và “nhân sinh quan”.

Tìm được phương pháp lấy độ thiện cảm của nam thần rồi, tôi quay về phía nam thần cười tươi như đóa hoa hải quỳ, nhân cơ hội biểu đạt sự chân thành: “Đương nhiên đương nhiên! Em tin tưởng Uslus nhất ~” Để tăng độ tin cậy, tôi còn vẫy đuôi theo thói quen.

Đúng rồi, thuận tiện phổ cập kiến thức cho mọi người một chút. Tộc người cá của chúng tôi ấy, là đứng đầu trong chuỗi thực vật dưới đại dương, tốc độ bơi lội và kỹ xảo đều là đánh đâu thắng đó không gì cản nổi, là loại Độc Cô Cầu Bại [5]. Cho nên mới nói, đuôi của chúng tôi chính là sự kết hợp hoàn mỹ giữa lực và đẹp, nói một cách đại chúng chính là… đánh người rất đau.

[5] Độc Cô Cầu Bại (phồn thể:獨孤求敗, giản thể:独孤求败, bính âm:Dugu Qiubai), hiệu là Kiếm Ma, là một nhân vật hư cấu trong các tiểu thuyết võ hiệp của nhà văn Kim Dung, được xem là một nhân vật có võ công cao nhất trong các tiểu thuyết võ hiệp của Kim Dung, là thiên hạ vô địch

Lập tức… cái đầu tóc quăn đang hôn mê vì chết chìm kia, bị đuôi của tôi đánh cho tỉnh…

Xin lỗi! Sau này tôi nhất định sẽ bỏ thói xấu thích rung đuôi QAQ


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện