Nữ ác ma có gương mặt không quá tệ, nhưng cũng chỉ là trình độ nhìn không bị đau mắt thôi đang kêu gào.
Bùi Y cùng Louis vô cùng ăn ý mà không nói lời nào.
Xin hãy tha thứ, bọn họ thực sự không biết nên trả lời con ác ma sừng dê này thế nào.
Louis đã suy nghĩ đến chuyện có phải nên trực tiếp dùng lửa địa ngục để thiêu cháy nàng để tỏ ý tôn trọng hay không?
Idosa đợi một lát cũng không thấy hai con ác ma đến từ bên ngoài kia tỏ chút thái độ chút gì, cảm thấy mình bị bơ đẹp.
Lửa giận của nàng hiện cả lên mặt, sắc mặt của ác ma sừng dê trở nên dữ tợn, hai cái sừng trên đầu hình như chậm rãi trở lên to hơn.
Tầm mắt của Bùi Y di chuyển đến hai cái sừng trên đầu Idosa, y có chút quái lạ hỏi: “Có phải nàng sắp biến trở về hình thái ban đầu không? Em nghe nói một vài ác ma sừng dê có thể biến thành bộ dáng sơn dương màu đen, lúc này nếu bẻ gãy sừng của bọn họ thì họ sẽ vĩnh viễn không thể biến trở lại được.”
Louis: “Em muốn bắt một con sơn dương đen làm sủng vật?”
Bùi Y vội vàng lắc đầu: “Không không không, em không muốn nuôi một con sơn dương.
Em chỉ muốn biết truyền thuyết đó có phải sự thật hay không.”
Louis nhướng mày: “Hiện giờ chúng ta đang có sẵn một đối tượng thí nghiệm.”
Bọn họ nói chuyện như ở chỗ không ma làm giá trị tức giận của Idosa nhảy vọt, nhưng điều làm Bùi Y cảm thấy tiếc nuối chính là sừng dê của Idosa chỉ biến lớn gấp đôi, mà bản thân nàng cũng không có biến thành bộ dáng sơn dương đen.
Louis: “Thật đáng tiếc, có vẻ nàng ngay cả biến hình cũng không được.”
“Mi đi chết đi.” Idosa tấn công về phía Louis.
Từ hướng di chuyển của cây gậy đinh ba trong tay nàng để đoán, rất có khả năng nàng sẽ ngộ thương đến mị ma.
Ánh mắt Louis tối lại.
“Tìm chết.” Hắn thoáng dịch chuyển đến trước mặt Idosa, một tay cầm lấy gậy đinh ba trong tay nàng.
Chỉ nghe thấy một tiếng vang nhỏ, thần khí mà Idosa lấy làm tự hào cứ vậy mà gẫy đôi.
Idosa sửng sốt, đội hộ vệ của nàng cũng sửng sốt.
Ngay sau đó Louis búng tay một cái, từ dữ liệu cơ sở phục chế một đại quân NPC.
Thành phần của đại quân này hắn cũng không quá để ý, dù sao cũng chỉ là số liệu ngẫu nhiên đột xuất, tí nữa hủy bỏ là được.
Tóm lại, chỉ trong thời gian một cái búng tay, Idosa cùng nhóm thuộc hạ của nàng đã thấy vô số quân địch đột nhiên xuất hiện giữa không trung.
Thống soái huyết tinh lĩnh chủ, kỵ binh kỵ sĩ tử vong, đoàn pháp sư địa tinh, những con chim lớn như tòa thành giữa không trung, bán long cùng yêu quái chim đan chéo thành một cái võng lớn che trời lấp đất, hoàn toàn bao phủ vùng trời bên phía đối phương.
Ma nhãn bay bốn phía, ma chủng chậm rãi đứng lên, khi người khổng lồ hai đầu cùng người khổng lồ đá đứng lên thì toàn bộ mặt đất đều run rẩy.
Idosa nhìn Louis, đôi tay run rẩy, không thở nổi bị dọa ngất xỉu.
Nhóm thuộc hạ của nàng vừa thấy nữ vương đại nhân không nói được câu nào thì không cần suy nghĩ thêm gì nữa, quay đầu chạy toán loạn.
Huyết tinh lĩnh chủ trung thực chấp hành mệnh lệnh của chủ trình tự, mắt thấy đối phương muốn chạy liền ra lệnh một tiếng, đại quân tiến lên, lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai để bắt giam toàn bộ đại quân của Idosa.
Huyết tinh lĩnh chủ chộp lấy Idosa đã ngất xỉu trên tay, trầm mặc chờ đợi chủ trình tự ra mệnh lệnh tiếp theo.
Louis nghĩ nghĩ: “Tạm thời đừng có làm chết nàng.” Cái nơi không có hình thức màu xanh lục này thực sự không tệ, chỉ là hoàn cảnh quá không thể chấp nhận nổi.
Louis đang nghĩ có nên cải tạo nơi này thành một sơn trang nghỉ phép hay không.
Bùi Y kinh ngạc không kém Idosa.
Y hoàn toàn không thể tưởng tượng được làm sao mà Louis các hạ có thể triệu hồi ra một đại quân che trời lấp đất như thế này.
Nhưng điều này cũng không cản trở viện y ca ngợi cùng sùng bái ác ma đỉnh cấp.
“Các hạ thật là uy phong.” Hai mắt Bùi Y sáng lấp lánh nhìn Louis, sau đó nhào qua, cho hắn một nụ hôn triền miên nồng nhiệt.
Có cái gì làm phần thưởng tốt hơn một nụ hôn sâu có kèm theo cả ma lực của mị ma không?
Louis tỏ vẻ, ngoại trừ việc giao lưu không khoảng cách ra thì không có.
Giao lưu môi lưỡi làm ma vui sướng kết thúc, thắc mắc của mị ma cũng theo đó mà đến.
“Các hạ, bọn họ tới từ đâu vậy?” Chỉ chỉ đại quân số liệu mà Louis tạo ra.
“Các hạ, ngài chuẩn bị xử lý bọn họ như thế nào?” Chỉ chỉ ác ma sừng dê cùng đám thủ hạ khiêm tốn của nàng.
Câu hỏi đầu tiên Louis nói nhăng nói cuội giải thích một hồi, dù sao bất cứ chỗ nào không giải thích được thì cứ ném cho vực sâu là được, vực sâu là vạn năng, chỗ nào cũng dùng được.
Câu hỏi thứ hai, Louis kéo mị ma vào ngực, cằm gác trên vai mị ma: “Vị diện này vô cùng giống với Daknas, không bằng coi như phần quà cho việc thành phố ngầm của em được thăng cấp?”
Bùi Y dựa vào ngực ác ma đỉnh cấp, cái đuôi vung vẩy có quy luật.
Quà! Một cái vị diện? Nghe cũng không tệ.
Rất nhiều đại ác ma sẽ đi đến vị diện khác xây dựng kiến trúc, nói trăng ra là nô dịch sinh vật vị diện khác làm không công cho mình, đỡ tốn tiền lại dùng ít sức, ác ma đều thích.
Đương nhiên cũng có đại ác ma khá xui xẻo sáng lập một cái vị diện cuối cùng lại bị lật xe.
Nhưng loại tình huống này mấy ngàn năm mới có một lần, lần trước là vào 600 năm trước — đại ác ma đó đào được một thế giới tinh tế, kết quả bị đánh sưng cả đầu.
(Dưới cái nhìn của Louis: Trò chơi chiến tranh giữa các hành tinh xuất hiện cổng kết nối không gian, ác ma xâm nhập vào bộ dữ liệu).
Bùi Y chưa từng nghĩ tới thành phố ngầm của y vừa mới thành lập mà y đã có thể trở thành chủ của một cái vị diện rồi!
Y đột nhiên có một ấn tượng vô cùng tốt với cái vị diện cằn cỗi này.
Thấy mị ma hứng thú với đề nghị này, Louis hỏa tốc thay đổi kế hoạch, cải tiến một ít đám số liệu mà hắn tùy tay phục chế ra, biến thành trình tự con giống như trong trò chơi.
Nói thật, hắn khá là chờ mong, đám số liệu con này liệu có thể xảy ra biến hóa giống như trong trò chơi hay không.
Bên ngoài phòng lữ hành, nhóm đại quân dữ liệu trong mắt các sinh vật của vị diện khác vốn đờ đẫn đột nhiên biến mờ.
Sau khi ổn định lại, đại quân vừa nãy còn trầm mặc như tảng đá giờ rõ ràng trở nên sinh động hẳn lên.
Một con chim yêu nhìn Cự hình độ quạ nuốt