Louis là ai?
Hỏi kế hoạch, bọn họ sẽ nói cho bạn, hắn là boss cuối cùng của thế giới ảo, là đại biểu của tà ác hỗn loạn, là ác ma vực sâu không có lương tâm thích đùa bỡn linh hồn.
Dù sao, nghe không có bất cứ liên quan gì đến trận doanh ánh sáng hoặc chân thiện mỹ gì gì đó.
Cho nên, khi kẻ tàn ác này cảm thấy một sinh vật nào đó không vừa mắt thì sẽ làm ra chuyện gì?
Đáp án là cái gì cũng có khả năng, chỉ là không có khả năng thả một con đường sống cho nàng.
Dựa vào nguyên nhân bên trên, Idosa mới lên sân khấu được có một tập còn chưa kịp nói thêm câu sám hối dư thừa nào đã bị Louis thu hồi sinh mệnh cùng linh hồn.
Nói cách khác, một đoạn trình bày mà Idosa não bổ trước đó thực ra đều là lãng phí.
Căn bản không có cái gì dùng được.
Sau khi Louis kết thúc sinh mệnh của Idosa, đột nhiên phát hiện một chuyện khác thường.
Hắn phát hiện chuỗi số liệu của hắn đột nhiên nhiều thêm một chuỗi số liệu không có ý nghĩa, ngay sau đó Server đã kết nối vào, bắt đầu quỷ khóc sói gào.
“A a a, Louis, anh có cảm nhận được không! Ông đây mạnh hơn rồi! Mạnh hơn! Mạnh, hơn!”
Louis: “Những lời này mi đã nói rất nhiều lần, sau khi chính chức updated.”
Server: “Không không, không chỉ là cảm giác mạnh do toàn bộ tổ server đã hoạt động, chính là cái này, hình dung như thế nào nhỉ, cảm giác linh hồn được thăng hoa, tôi cảm thấy mình đã không chỉ đơn giản là một cái Server.”
Louis: “Vô nghĩa, Server bình thường cũng sẽ không thành tinh nói chuyện.”
Server: “Có còn muốn nói chuyện tiếp hay không vậy? Tại sao anh cứ đưa câu chuyện vào ngõ cụt thế? Không nói nữa, hẹn gặp lại!”
Louis: “….” Công năng chẳng ra gì, nhưng tính khí ngược lại lại tăng trưởng.
Phục hồi tinh thần lại, Louis phát hiện Bùi Y vẻ mặt say mê tê liệt ngã trên ghế lưng cao, cái đuôi cùng đôi cánh thỉnh thoảng đong đưa vài cái, mãnh liệt thể hiện cảm giác tồn tại.
Louis: “?” Hắn giao lưu với Server chắc chắn không vượt quá hai giây, rốt cuộc là có chuyện gì?
Bùi Y cũng không biết làm sao, chỉ là trong khoảnh khắc Louis các hạ giết chết Idosa, y đột nhiên cảm nhận được một lượng ma lực phóng ra cùng với sự biến mất của linh hồn Idosa, sau khi theo bản năng hấp thu lượng ma lực này y liền phát hiện ra cảm quan của mình càng thêm sinh động.
Cái này làm cho kết tinh ma lực mà Louis các hạ lưu lại trong thân thể y càng thêm rõ ràng.
Thật vất vả thích ứng được lại bị cảm giác đột nhiên trở nên mạnh mẽ làm sảng khoái, Bùi Y trực tiếp ngã trên ghế, trước mắt giống như nổ tung hàng trăm quả pháo hoa.
Louis nhìn Bùi Y, mở hệ thống, tỉ mỉ kiểm tra lại trình tự của mị ma.
Không có vấn đề khác, chỉ là nhiều thêm một đoạn số liệu không rõ — gần như giống hệt với đoạn số liệu của hắn.
Louis đặt hai đoạn số liệu này cùng nhau, điều động trình tự đi đụng chạm một chút.
Bùi Y lập tức đạp chân một cái, phát ra một tiếng th ở dốc không chịu nổi.
Mà bản thân Louis lại trong nháy mắt cảm nhận thế giới càng thêm rõ ràng.
Hắn nghĩ, bây giờ hắn đã hiểu sơ qua tác dụng của đoạn số liệu này rồi.
Nó làm số liệu sinh ra liên hệ với một cái thế giới chân thật nào đó.
Loại liên hệ này không phải quá lớn, nhưng lại có thể làm cho cảm giác của số liệu càng thêm sinh động.
Louis trầm tư, nhìn Bùi Y lộ ra một nụ cười thân sĩ.
Hắn thò lại nhéo vành tai của Bùi Y: “Cảm giác thế nào, có khỏe không?”
Bùi Y th ở dốc, hiện giờ làm gì còn tâm trí để nói, ngoại trừ th ở dốc vẫn là th ở dốc.
Louis phất tay, rửa sạch thân thể cùng linh hồn của ác ma sừng dê, cúi người bế mị ma đi vào giường lớn trong phòng.
——— Đường ngăn cách Louis ra sức thẳng lưng ——-
Khi Bùi Y tỉnh lại một lần nữa thì có cảm giác như là bị cự thú chiến tranh nghiền qua vậy.
Rất ít khi có mị ma sau khi xxx xong sẽ có loại di chứng này, dù sao bản thân mị ma dựa vào loại hoạt động này để ăn cơm.
Nhưng mà hiện giờ, Bùi Y cảm nhận được.
Hơn nữa vẫn là cái loại cảm giác rõ ràng ma lực sung túc nhưng thân thể mỏi mệt vô lực này.
“Không hổ là loại vực sâu.” Giờ phút này, trong đầu Bùi Y, không có thuộc địa, không có thành phố ngầm, chỉ có thể lực cùng kỹ thuật cao siêu làm ngay cả mị ma cũng thấy sợ hãi của Louis.
Y bình tĩnh một lúc lâu mới nhớ ra bây giờ mình đang ở đâu, làm gì.
Louis các hạ tặng y một cái vị diện thuộc địa, tuy rằng vào lúc ký kết khế ước, con ác ma sừng dê kia hình như có suy tính quỷ quái nào đó nên đã bị Louis các hạ đánh chết tại chỗ, nhưng điều này cũng không phải chuyện gì quan trọng lắm.
Y hoàn toàn có thể tìm một tên mới đến quản lý thuộc địa.
Khi Bùi Y đang cân nhắc đến chuyện tiếp theo sẽ ký kết chủ tớ với ai thì Louis đến.
Ác ma đỉnh cấp giấu một bàn tay sau lưng, mặt mang mỉm cười.
Bùi Y trực giác cảm thấy cái tay đang giấu đi của hắn chắc hẳn cầm cái gì đó.
Quả nhiên, Louis nói: “Ta mang đến cho em một nhân viên quản lý thuộc địa.”
Bùi Y chớp chớp mắt, nhân viên quản lý gì mà nhỏ như vậy, có thể nắm trong lòng bàn tay?
Louis: “Muốn nhìn không? Hôn ta một cái.”
Mị ma không lằng nhằng chút nào, víu lấy cổ ác ma đỉnh cấp, hôn đến nỗi hai ma thiếu chút nữa lại lau súng cướp cò.
Louis mang ý cười bảo dừng lại: “Được rồi, con mèo tham ăn của ta.
Ta sợ lại đến một lần thì em sẽ phải nằm đi gặp Sương hàn đại công mất.”
Bùi Y vẫy đuôi, không cho là đúng.
Mị ma tuyệt đối không khuất phục với vận động trên giường!
Louis giơ cánh tay bị giấu ra phía trước, một đồ vật giống như quả bí đỏ Halloween bị hắn đặt trên lòng bàn tay.
Bùi Y tò mò chọc quả bí đỏ màu cam vàng Halloween kia, thanh âm của Idosa truyền đến từ trong quả bí.
Nhưng kỳ quái chính là nàng như một con rối ma đã được lập trình sẵn vậy, nói chuyện vô cùng cứng ngắc.
“Chào Bùi Y chủ nhân.
Quản gia thuộc địa của ngài, Idosa xin sẵn sàng phục vụ.”
Bùi Y nhìn về phía Louis, Louis giải thích: “Ta đã tiến hành luyện chế linh hồn của con ác ma sừng dê kia, cũng thiết lập em là chủ nhân của nàng.
Nàng rất quen thuộc với vị diện này, em có thể tìm hiểu tin tức của thuộc địa từ chỗ nàng, cũng có thể ra một số lệnh đơn giản.
Ngoài ra, ta sẽ để lại toàn bộ đội quân bên ngoài ở lại đây, giúp đỡ quản lý thuộc địa.”
Bùi Y sửng sốt một chút, đó chính là một đội quân vô cùng hoàn chỉnh trong biên chế, không thua gì quân phòng thủ của