Chuyện này còn tàn nhẫn hơn cả đánh vào mông cô!Một giờ đồng hồ sau, Kiều Minh Anh gần như không thể đứng vững được nữa, hông và chân cô đều đau nhức, mỗi một bước chân đều đau như bị đeo trì.Kiều Minh Anh khóc không ra nước mắt, cô không hề muốn làm nàng tiên cá dẫm trên đầu mũi dao mà đi đâu!Trong lòng Kiều Minh Anh đang có cả chục cái lò nung kêu gào, dồn dập nên không hề phát hiện ra Đặng Chiến và Tô Thành Nghiêm đang suy diễn lung tung chuyện giữa cô và Lê Hiếu Nhật trong suốt một tiếng đồng hồ đó.Nếu để cô biết được thì nhất định sẽ không màng tới eo mỏi lưng đau mà đứng dậy sống mái với bọn họ.Kiều Minh Anh dựa vào sô pha, cử động một ngón tay thôi cũng như mất nửa linh hồn, cô nhắm nghiền hai mắt, dáng vẻ thảm thương, mệt mỏi.Kiều Tiểu Bảo đau lòng đứng trước mặt Kiều Minh Anh, gương mặt nhỏ nhắn nhăn nhó, ba quả nhiên đã ức hiếp mẹ!“Mẹ, để cục cưng xoa cho mẹ nhé.” Kiều Tiểu Bảo khịt mũi một cái, quyết định trong một tuần này sẽ lơ Lê Hiếu Nhật.Kiều Minh Anh khẽ ừ một tiếng, sau đó Kiều Tiểu Bảo nhẹ nhàng xoa bóp chân cho cô, cậu nhóc dùng sức vừa phải nên xoa bóp rất thoải mái.Lê Hiếu Nhật thay quần áo xong liền khoan thai bước xuống lầu, hai tay đút túi quần, bộ dáng vô cùng nhàn nhã.Đặng Chiến và Tô Thành Nghiêm thấy Lê Hiếu Nhật đi xuống liền lặng lẽ bỏ đi, ngay cả chào hỏi cũng không, thông minh như bọn họ không bao giờ dính vào chuyện của nhà này.Được Kiều Tiểu Bảo xoa bóp rất thoải mái nên Kiều Minh Anh dựa vào sô pha nghiêng đầu gối lên tay mình rồi cứ thế mà ngủ lúc nào không biết.Có thể thấy cô mệt mỏi chừng nào.“Bảo bối, bình thường mẹ cũng sai con làm những chuyện này sao?” Lê Hiếu Nhật thấy Kiều Tiểu Bảo đang xoa bóp chân cho Kiều Minh Anh, còn Kiều Minh Anh thì trong nháy mắt đã ngủ ngon lành.Kiều Tiểu Bảo vừa nhìn thấy Lê Hiếu Nhật cơn giận liền bốc lên nên hiển nhiên là sẽ không ngoan ngoãn nói chuyện với anh: “Bảo bối cam tâm tình nguyện.”Lê Hiếu Nhật nghe ra được sự bất mãn và oán giận trong lời nói của Kiều Tiểu Bảo liền biết là vì Kiều Minh Anh, nhóc con này quan tâm Kiều Minh Anh như vậy khiến anh cảm thấy hơi ganh tỵ.Nên mới nói, muốn Tiểu Bảo triệt để chấp nhận anh thì chủ yếu vẫn phải dựa vào Kiều Minh Anh.Ánh mắt của Lê Hiếu Nhật sáng rực, tiến đến trước mặt Kiều Tiểu Bảo nói rằng: “Bảo bối mệt không, để ba thay cho nhé.”Kiều Tiểu Bảo nhìn anh với ánh mắt nghi ngờ: “Ba sẽ không thừa cơ ức hiếp mẹ chứ?”“Không bao giờ có chuyện đó, ba sao có thể ức hiếp mẹ của con chứ.” Lê Hiếu Nhật chân thành nhìn cậu nhóc, thầm nghĩ Tiểu Bảo quá thông minh, không dễ lừa chút nào.“Vậy thì được.” Kiều Tiểu Bảo lúc này mới tránh ra một chút nhường chỗ cho Lê Hiếu Nhật.Lê Hiếu Nhật nhẹ nhàng ngồi vào chỗ mà Kiều Tiểu Bảo đã nhường, bắt đầu xoa bóp chân cho Kiều Minh Anh.Trước đó anh chưa bao giờ xoa chân cho bất kỳ ai nên mức độ mạnh nhẹ đều dựa vào cảm giác của chính mình là chính, tuy nhiên anh lại biết một chút về các huyệt vị, chiếu theo huyệt vị xoa xuống phía dưới, còn có thể giảm mệt mỏi.Từ trước anh đã biết trừng phạt Kiều Minh Anh sẽ khiến bảo bối không vui nên Lê Hiếu Nhật sẽ không bao giờ làm cái chuyện lỗ vốn này.“Ba, không được lười biếng đâu đó, phải xoa tiếp mới được.” Kiều Tiểu Bảo ở bên cạnh nhìn chằm chằm Lê Hiếu Nhật, lo lắng anh ức hiếp Kiều Minh Anh.Xem ra vai người xấu này Lê Hiếu Nhật phải đóng chắc rồi.Kiều Minh Anh đang ngủ nên không nhìn thấy, hình ảnh một nhà ba người này đẹp biết bao.Kiều Tiểu Bảo nhìn chằm chằm động tác tay của Lê Hiếu Nhật, hơi chậm một chút hoặc hơi mạnh chút cũng sẽ bị Kiều Tiểu Bảo ghét bỏ.Tịnh Nguyệt cầm theo một xấp giấy, mặc một thân đồ đen, gương mặt lạnh lùng không chút biểu cảm, mang đôi giày đế bệt màu đen đi tới đi lui trong biệt thư.Đều mang thân phận đặc biệt nhưng cô và Dạ Thất hoàn toàn không giống nhau.Tịnh Nguyệt lạnh lùng trầm ổn, gương mặt xinh đẹp, thanh thoát trông chỉ chừng hai mươi tuổi, nhưng toàn thân lại toát lên cảm giác già dặn của một người đã từng trải nhiều năm, hơn nữa bình thường cô thích mặc đồ đen nên hoàn toàn không tìm thấy một nét nào giống các cô gái bình thường.Còn Dạ Thất thì xinh đẹp quyến rũ, lại vô tư, không câu nệ tiểu tiết, đôi mắt