Bọn họ biết rằng kịch bản lần này là do Lê Hiếu Nhật đầu tư, vốn cảm thấy rất biết ơn với sự giúp đỡ lúc trước của Lê Hiếu Nhật, hiện tại càng coi anh giống như là cấp trên vậy.
Điều thứ ba chính là bản thân của Lê Hiếu Nhật, bây giờ vị thần thoại có một không hai trong giới kinh doanh đang ngồi trên ghế nghỉ để trang điểm, hơi thở cả người lạnh đến không độ khiến cho người ta căn bản cũng không dám tùy tiện đến gần, thậm chí không khí toàn bộ khán đài như đông cứng lại.
Các nhân viên làm việc ở đây có một phân nửa là các cô gái, bởi vì dòng nước hoa chính của Thần Tinh còn có chi nhánh riêng ở Pháp và các công ty ở quốc gia khác, tổng giám đốc của Thần Tinh rất ít khi xuất hiện ở trước mặt của công chúng, đó là một sự tồn tại bí ẩn lớn.
Thái dương của Kiều Minh Anh run rẩy, ngẩng đầu lên nhìn về phía Lê Hiếu Nhật đang chợp mắt ở bên cạnh, tiếng thét chói tai của mấy cô gái ở cách đó không xa đã sắp làm thủng cả màng nhĩ của cô.
Ai nói là hồng nhan thì sẽ họa thủy, người đàn ông ở bên cạnh của cô còn muốn khoa trương hơn so với hồng nhan họa thủy, mỗi lần chỉ cần đi nơi nào thì chắc chắn đều sẽ gây ra chuyện.
Quả nhiên là kịch bản của La Cẩm có sự khác biệt so với kịch bản lúc trước của Thần Tinh, không chỉ có tỷ lệ nguy hiểm thấp nhất, mà bối cảnh của kịch bản cũng được xây dựng khá lãng mạn. Càng quan trọng hơn là đánh vào thị giác của người xem, khiến cho người ta đạt được cảm giác hưởng thụ từ thị giác.
Hai người bọn họ phối hợp rất ăn ý, về cơ bản tất cả các cảnh chỉ cần quay một lần là qua.
Từ khi Kiều Minh Anh bắt đầu nhô ra khỏi nước thì liền bơi về phía Lê Hiếu Nhật ở trong bể bơi, tư thế bơi lội của cô đã được Lê Hiếu Nhật huấn luyện rất hoàn mỹ hồi lúc trước, trong hồ bơi xanh biếc trong ngần giống như là một người cá xinh đẹp bơi rất tự nhiên.
Cô bơi đến chính giữa bắt lấy tay của Lê Hiếu Nhật, Lê Hiếu Nhật mở ra đôi mắt đang nhắm, mọi thứ hiện ra trong đôi mắt của anh chính là sự mờ mịt và nghi ngờ của lần gặp đầu tiên, không hề chứa một chút tình cảm riêng tư nào, trêu chọc làm cho Kiều Minh Anh thấy xuyến xao.
Không phải đó chứ, anh đây là đang diễn hay là thật sự ngủ thiếp đi vừa mới tỉnh lại vậy?
Khóe miệng của Kiều Minh Anh vô ý co rút, sau đó bắt lấy cổ tay của Lê Hiếu Nhật rồi lại chìm mạnh xuống, chìm dưới đáy cùng với Lê Hiếu Nhật.
Bể bơi ở đây cũng không phải là rất sâu, Kiều Minh Anh có thể nín thở trong nước tối đa khoảng bốn mươi giây, ở đây chỉ cần mất nửa phút là đủ rồi.
Dưới đáy hồ có một lọ nước hoa màu xanh bạc hà được đặt cố định ở dưới nước, chiếc lọ trong suốt sáng lấp lánh giống như là một viên kim cương đang tỏa ra ánh sáng rực rỡ dưới ánh đèn.
Kiều Minh Anh híp mắt, khóe môi mang theo nụ cười, đang hơi làm giảm đi sự khó chịu do nước xông vào trong mắt, sau đó chậm rãi bơi về phía lọ nước hoa.
Lúc này lọ nước hoa lại đột nhiên bị mất sự kiểm soát, bị sóng nước cuốn đi, sau đó cuốn thành một vòng xoáy, vòng xoáy càng lớn hơn làm bao trùm cả lọ nước hoa lại.
Kiều Minh Anh và Lê Hiếu Nhật liếc nhìn nhau, sau đó nhanh chóng ngoặc một cái khi sắp chạm đáy, bơi thuận theo vòng xoáy mà đến vị trí của lọ nước hoa.
Dưới sự điều khiển của xoáy nước, lọ nước hoa từ từ nhô lên từ dưới nước, sau đó đảo lộn mấy vòng giữa không trung rồi rơi xuống mặt nước, bị một bàn tay vững vàng chụp được.
Hiện trường cũng đã bắt đầu thay đổi, vốn là ban ngày, lúc này lại trở thành đêm tối, lọ nước hoa ở trong tay của Lê Hiếu Nhật trở thành ánh sáng duy nhất, giống như là ánh sáng phát ra từ đuôi của con đom đóm, bùng lên ánh sáng chói lọi trong đêm tối.
Lọ nước hoa kia có vẻ như được chứa nước hoa, nhưng khi mở nắp ra đom đóm liền bay vọt ra bên ngoài.
Từng con một xuất hiện giống như là cảm ứng mà tô điểm ở trên tóc, trên quần áo của Kiều Minh Anh và Lê Hiếu Nhật, dung nhan tinh xảo tuyệt mỹ của hai gương mặt làm cho người khác phải kinh ngạc.
“Bọn họ đang làm cái gì vậy chứ, sao những con đom đóm này lại bay lên trên người của chúng ta?” Kiều Minh Anh mượn ánh đèn âm u ở xung quanh thấy không rõ lắm, hơi giật giật cánh môi mà hỏi.
“Thích.” Lê Hiếu Nhật nhẹ nhàng nói, hơi thở ấm áp phun ở bên tai của Kiều Minh Anh, khiến cho cô cảm thấy có chút ngứa ngáy.
Giả thần giả quỷ thì có. Kiều Minh Anh nhếch cái miệng nhỏ nhắn nhìn đom đóm đang vây ở