CHƯƠNG 65: HOÀI NGHI PHÚC THỤY ĐƯỜNG
Editor: Luna Huang
Không sai biệt lắm một canh giờ, Mộ Dung Tuyết đau đến té xỉu hai lần. Linh nhi thế nào cũng sẽ không nghĩ tới chủ tử sẽ thương nặng như thế, sợ thời gian ở chỗ này chờ còn phải rất lâu, nàng lại chạy xuống lầu, chạy ra ngoài cửa phân phó một người trong đó về vương phủ trước báo bình an.
Chờ nàng lần thứ hai chạy lên lầu thấy chủ tử, một mình chủ tử nằm ở trên giường. Nhưng đại phu khác đều đi, chỉ có chưởng quỹ Lôi Xán ngồi ở trên cái băng, cầm bút trong tay, đang vì Mộ Dung Tuyết khai phương bổ dược. Mà, Linh nhi quan tâm không phải là dược trên phương thuốc, mà là tiền xem bệnh hôm nay.
Dù sao, thái độ của tam gia đối với chủ tử lúc tốt lúc xấu, nàng lo lắng tam gia thấy giá tiền xem bệnh hôm nay có thể mang hỏa khí lên trên người mình hay không.
Tựa hồ thấy lo lắng của Linh nhi, Lôi Xán đột nhiên nở nụ cười, nhìn về phía Linh nhi hỏi: “Ngươi là đang lo lắng tiền xem bệnh sao?”
“Ân!” Linh nhi bị xem thấu tâm tư, chỉ có thể thành thật gật đầu.
“Một Khiếu vương khẳng khái như vậy, cũng sẽ không quá chú ý tiền xem bệnh của nương nương.” Lôi Xán không có ý định thủ hạ lưu tình, phản chính Khiếu vương là tình địch của sư tôn, hắn còn phải làm thịt ác hơn chút.
Dứt lời, hắn gõ gõ bàn tính trên bàn, nhanh chóng kích thích bàn tính, hai ba cái đã đem tiền xem bệnh trên trời viết trên dược phương, viết xong hắn hài lòng cười đem phương thuốc đưa tới trong tay Linh nhi.
“Ba… Ba nghìn lượng!” Linh nhi mục trừng khẩu ngốc, đây có thể sánh bằng lãi to, tối đa hai canh giờ, cư nhiên có thể ra tiền xem bệnh như vậy.
Lôi Xán không nửa điểm nhát gan, rất là chuyên gia cùng Linh nhi tính sổ sách: “Dược liệu nơi này của chúng ta mặc dù thua kho của hoàng cung, cũng là vật quý hiếm trời nam biển bắc. Ban nãy ngươi cũng thấy đấy, chủ tử nhà các ngươi bị nội thương rất nặng, mấy vị đại phu nội lực cường đại của chúng ta truyền cho nàng không ít chân khí. Huống hồ, thể chất của chủ tử nhà các ngươi chúc nhiệt hệ, nội lực của mỗi vị đại phu cũng đều hữu dụng. Ban nãy mấy vị kia, là đại phu duy nhất của bổn điếm có thể vì gia chủ nhà các ngươi truyền chân khí hàn chất. Thường ngày bọn họ thu tiền xem bệnh đều không rẻ, hôm nay truyền chân khí cho chủ tử các ngươi, hoàn toàn là xem mặt mũi của Khiếu vương gia, tiền xem bệnh này đã là ít rồi.”
“Vâng vâng câng! Nô tỳ sai người trở về phủ đệ mang bạc đưa cho nguời.” Linh nhi nghe được đầu đầy mồ hôi, trạng huống mới vừa rồi nàng là thấy rất rõ ràng, chủ tử hôn mê nhiều lần, có thể thấy được lần này bị thương không bình thường.
Lôi Xán gật đầu, nhìn Linh nhi ra khỏi phòng, hắn lại đi tới bên giường vì Mộ Dung Tuyết bắt mạch. Chau mày nhìn mặt của Mộ Dung Tuyết, thầm thì trong miệng: “Ngươi cũng biết sư phụ vì ngươi bỏ qua bao nhiêu thứ? Ngươi nhất định phải mau sớm khỏe, nếu không sư phụ lại phải thương tâm rồi.”
Thanh âm rất nhỏ, nhưng Mộ Dung Tuyết sớm tỉnh lại lại nghe thanh thanh sở sở. Nguyên lai Mộc Hưu dùng tình với Mộ Dung Tuyết khắc sâu như vậy, nhưng Mộ Dung Tuyết vẫn là lựa chọn tam gia lạnh lùng vô tâm.
Nhân duyên thế gian chính là như vậy, không phải là oan gia không gặp gỡ sao?
Oan gia như tam gia vậy đủ để cho Mộ Dung Tuyết chết mười lần, trăm lần? Không có tính mạng, tình ái sẽ không có bất kỳ ý nghĩa gì.
Ai…
Không hiểu, nàng thật sự là không hiểu!
Lôi Xán nói thầm xong, có người đi vào phòng. Bẩm báo với Lôi Xán những chuyện khác của tiệm thuốc, Lôi Xán phân phó hạ nhân chiếu cố Mộ Dung Tuyết thật tốt, liền vội vội vàng vàng rời khỏi phòng.
Mộ Dung Tuyết mở mắt, thử nhẹ nhàng vận công. Ban nãy cái loại đau nhức trên ngực tiêu thất, cổ khí xuyên loạn trong thân thể cũng đều thông thuận rất nhiều.
Không hổ là hiệu thuốc đắt tiền, cũng không hổ là đồ đệ của thần y Mộc Hưu, quả nhiên tốt vậy. Xem ra chưởng quỹ Lôi Xán này, cũng là kỳ tài, bằng không sẽ không tuổi còn trẻ như vậy có tu vi bây giờ.
Tiếng bước chân từ ngoài cửa truyền đến, Mộ Dung Tuyết lần thứ hai nhắm hai mắt lại. Linh nhi tới, hoảng hoảng trương trương đi tới bên người nàng ngồi xuống, lo lắng nói: “Chủ tử, người lúc nào mới có thể tỉnh lại?”
“Làm sao vậy?” Mộ Dung Tuyết chậm rãi mở mắt.
Mắt thấy chủ tử mở mắt, Linh nhi đầy cõi lòng mừng rỡ, đảo mắt biến thành vẻ mặt ngượng nghịu nói rằng: “Chủ tử, chúng ta đi ra thật lâu, tuy rằng nô tỳ cho người hồi phủ báo bình an cho chủ tử, thế nhưng, nô tỳ vẫn là lo lắng người sẽ phải chịu trách phạt của tam gia.”
Mộ Dung Tuyết đương nhiên biết ý tứ của Linh nhi không chỉ là thời gian, còn có tiền xem bệnh đắt. Nhunge, nàng không nửa điểm lo lắng, phản chính vô luận như thế nào cũng sẽ bị mắng, thậm chí chịu đòn.
Chống sàng ngồi dậy, sắc mặt nàng tái nhợt, mặt mỉm cười mà hỏi thăm: “Tiền xem bệnh lúc nào có thể đưa qua đây?”
“Linh nhi phân phó kiệu phu đại ca mau chóng, đã đi một hồi lâu, nên rất nhanh thì có thể trở về.” Linh nhi như thực chất hồi phục, trong lòng lại lo lắng kiệu phu nếu không mang được bạc đến.
Ha ha…
Mộ Dung Tuyết nở nụ cười, mại khai bộ tử ra khỏi phòng, lại đi xuống lầu một.
Trong đại sảnh lầu một, người xếp hàng như trước rất nhiều. Thấy dung mạo tươi đẹp của Mộ Dung Tuyết kính mắt nam nhân không nháy mắt cũng không ít, bất quá, lần này có người nhận ra Mộ Dung Tuyết, lập tức truyền đến nghị luận.
“Ngươi không phải là Khiếu vương phi sao? Nghe nói nàng hại chết thiếp của Khiếu vương, bị đánh đến hủy dung, không nghĩ tới còn có thể xinh đẹp như vậy?”
“Mà! Tai họa! Nữ nhân này chính là một tai họa, đủ hung ác!”
“Nhân gia là đại tiểu thư Mộ Dung phủ!”
“Người nào không biết đại tiểu thư Mộ Dung phủ từ trước đến nay không coi ai ra gì, hôm nay đụng tới Khiếu vương chủ khó hầu hạ như vậy, chịu tội đáng đời!”
Tiếng nghị luận không ngừng tràn vào trong lỗ tai của Mộ Dung Tuyết, mười người có chín là đang chửi mình. Nghe, nàng châm chọc nở nụ cười. Ngẩng đầu nhìn về phía đám nam nữ chỉ chỉ chõ chõ mình, thoải mái từ bên cạnh bọn họ kinh qua, đi ra đại môn của Phúc Thụy